Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về hành trình tự học tiếng Anh của mình, bắt đầu từ con số không tròn trĩnh. Cũng phải nói thật là tôi cũng U40 rồi, công việc thì cũng ổn định, nhưng nhiều lúc thấy bạn bè đồng nghiệp người ta nói chuyện bằng tiếng Anh, mình cứ ù ù cạc cạc, thấy cũng hơi chạnh lòng. Thế là tôi quyết định, phải học thôi, không muộn gì cả!

Bắt đầu tìm tòi và lựa chọn
Tôi bắt đầu bằng việc lên mạng tìm kiếm các bài học tiếng Anh cho người mới bắt đầu. Ôi thôi, nhiều vô kể! Đủ các loại video, ứng dụng, rồi website. Ban đầu cũng hơi hoang mang không biết chọn cái nào. Sau một hồi lướt qua lướt lại, tôi thấy có một series video tên là “tiếng anh cho người mới bắt đầu bài 1” có vẻ khá cơ bản và dễ hiểu. Tôi nghĩ bụng, “Thôi, cứ thử cái này xem sao.”
Buổi học đầu tiên và những bỡ ngỡ
Và thế là tôi mở bài học đầu tiên lên. Cảm giác đầu tiên là vừa hào hứng vừa hơi… run. Bài học bắt đầu với những thứ rất quen thuộc như bảng chữ cái Alphabet, rồi cách phát âm từng chữ. Nghe cô giáo trên video đọc thì dễ lắm, A, B, C… nhưng đến lúc mình tự đọc theo, ôi trời, lưỡi mình nó cứ cứng đơ ra. Nhiều chữ phát âm nghe ngộ nghĩnh kinh khủng.
Tiếp theo là phần chào hỏi cơ bản:
- Hello / Hi
- Good morning / Good afternoon / Good evening
- Goodbye / Bye
Trông đơn giản vậy thôi chứ lúc tập nói, tôi cứ líu cả lưỡi. Nhất là mấy cái âm cuối, mình hay bị bỏ qua lắm. Tôi phải tua đi tua lại đoạn đó không biết bao nhiêu lần, rồi tự mình lẩm bẩm theo. Vợ con ở ngoài còn tưởng tôi làm sao, cứ nhìn vào cười tủm tỉm.
Sau đó, bài học chuyển sang phần giới thiệu bản thân đơn giản, kiểu như “My name is…” (Tên tôi là…). Tôi cũng tập nói tên mình bằng tiếng Anh. Nghe cũng hơi ngượng ngùng ban đầu, nhưng nói vài lần thì cũng quen dần. Rồi học thêm vài câu hỏi đáp cơ bản như “How are you?” (Bạn có khỏe không?) và câu trả lời “I’m fine, thank you. And you?” (Tôi khỏe, cảm ơn. Còn bạn?).

Quá trình luyện tập và ghi nhớ
Sau khi xem xong video bài 1, tôi không dừng lại ở đó. Tôi lấy một cuốn sổ tay cũ, bắt đầu chép lại những từ vựng và mẫu câu vừa học. Tôi cố gắng viết đi viết lại nhiều lần cho nhớ mặt chữ. Rồi tôi tự mình thực hành. Đứng trước gương, tự chào hỏi, tự giới thiệu bản thân bằng tiếng Anh. Lúc đầu nghe nó cứ kỳ kỳ, nhưng dần dần cũng thấy tự nhiên hơn một chút.
Tôi còn thử áp dụng ngay. Gặp vợ, tôi chào “Hello!”. Vợ tôi phì cười rồi cũng đáp lại “Hello!”. Tuy chỉ là mấy câu đơn giản nhưng cũng thấy vui vui. Con trai tôi thấy bố học tiếng Anh cũng tò mò, thỉnh thoảng nó lại hỏi “Bố ơi, ‘xin chào’ tiếng Anh là gì?”. Tôi lại có dịp thực hành luôn.
Cảm nhận sau buổi học đầu tiên
Kết thúc “bài 1”, tôi thấy đầu óc cũng hơi ong ong vì phải tiếp thu một lượng kiến thức mới. Nhưng quan trọng hơn là tôi cảm thấy rất hào hứng. Hóa ra tiếng Anh cũng không quá đáng sợ như mình nghĩ. Đúng là có khó khăn, nhất là phần phát âm, nhưng nếu mình kiên trì thì chắc chắn sẽ làm được.
Tôi nhận ra rằng, để học được tiếng Anh, quan trọng nhất là phải thực hành thường xuyên. Không cần phải học quá nhiều một lúc, nhưng mỗi ngày học một chút, nói một chút, viết một chút thì sẽ dần dần tiến bộ. “Bài 1” này tuy chỉ là bước khởi đầu rất nhỏ, nhưng nó đã cho tôi động lực để tiếp tục những bài học tiếp theo.
Hôm nay chia sẻ đến đây thôi. Hành trình còn dài, nhưng tôi tin là mình sẽ không bỏ cuộc. Hy vọng những chia sẻ này của tôi cũng có ích cho những ai đang muốn bắt đầu học tiếng Anh giống như tôi. Cứ mạnh dạn lên nhé!

Leave a Comment