Chuyện là thế này, dạo gần đây tôi thấy thằng cu nhà mình, năm nay lên lớp 4, có vẻ hơi đuối môn tiếng Anh ở trường. Bài tập về nhà thì cũng làm đó, nhưng cảm giác nó cứ đối phó cho xong chứ không thực sự hiểu hay thích thú gì cả. Thế là tôi quyết định phải vào cuộc, tự mình kèm cặp thêm cho cháu ở nhà.
Hành trình tìm kiếm và thử nghiệm bài tập
Đầu tiên, tôi cũng lùng sục khắp nơi, từ mấy cuốn sách tham khảo ngoài hiệu sách đến các trang web, diễn đàn trên mạng. Thật sự là một ma trận! Sách thì nhiều loại lắm, có loại thì toàn lý thuyết ngữ pháp khô khan, đọc xong chính tôi còn thấy ngán nữa là bọn trẻ. Có loại thì bài tập cũng na ná nhau, làm vài trang là thấy chán rồi.
Tôi nhớ có đợt, tôi mua về một chồng sách bài tập, hí hửng lắm. Nghĩ bụng phen này con mình tha hồ mà luyện. Ai dè, cu cậu nhìn thấy chồng sách thì mặt mày tiu nghỉu, làm được vài bài là bắt đầu ngáp ngắn ngáp dài. Thất bại hoàn toàn! Tôi nhận ra là cứ ép con làm theo kiểu truyền thống thì không ổn tí nào.
Sau đó, tôi bắt đầu thay đổi chiến thuật. Tôi không chăm chăm vào sách vở nữa mà thử tìm những cái gì nó vui vẻ, gần gũi hơn. Tôi nhớ ra hồi xưa mình học tiếng Anh cũng thích mấy cái trò chơi ô chữ, tìm từ, hay mấy bài hát đơn giản. Thế là tôi mày mò tìm mấy dạng bài tập kiểu đó.
Quá trình thực hành cùng con
Bước một, tôi dọn dẹp bớt mớ sách cũ. Giữ lại vài cuốn cơ bản làm nền thôi, còn lại cất đi cho đỡ ngợp. Xong rồi, tôi bắt đầu lên kế hoạch cụ thể hơn.
- Tìm hiểu chương trình lớp 4: Tôi xem kỹ sách giáo khoa của con, xem các chủ đề chính là gì, từ vựng trọng tâm ra sao, cấu trúc ngữ pháp nào cần nắm. Cái này quan trọng để mình không dạy lan man, lạc đề.
- Đa dạng hóa bài tập: Thay vì chỉ chăm chăm vào ngữ pháp, tôi bắt đầu tìm các dạng bài khác nhau. Ví dụ:
- Bài tập từ vựng: Tôi hay cho con chơi trò nối từ với hình ảnh, tìm từ trái nghĩa, đồng nghĩa, hoặc điền từ vào chỗ trống trong các câu chuyện ngắn, vui vui. Thỉnh thoảng tôi tự vẽ mấy cái hình đơn giản rồi đố con đó là gì bằng tiếng Anh.
- Bài tập ngữ pháp: Tôi không bắt con học thuộc lòng công thức nữa. Thay vào đó, tôi lấy những ví dụ gần gũi trong cuộc sống hàng ngày, rồi từ đó phân tích cho con hiểu. Ví dụ, khi dạy về thì hiện tại đơn, tôi sẽ nói về những thói quen hàng ngày của con như “I brush my teeth every morning”. Bài tập cũng là dạng chọn đáp án đúng trong câu, hoặc sắp xếp từ thành câu hoàn chỉnh.
- Bài tập nghe: Tôi tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi có giai điệu vui tươi, lời lẽ đơn giản, hoặc mấy đoạn hội thoại ngắn. Cho con nghe đi nghe lại, rồi thử hỏi xem con nghe được những từ gì, nội dung nói về cái gì.
- Bài tập nói: Cái này thì hơi khó hơn vì con còn ngại. Tôi thường bắt đầu bằng việc hai bố con cùng đọc to các từ mới, các câu ngắn. Rồi tôi đặt những câu hỏi đơn giản để con trả lời. Ví dụ, “What’s your name?”, “How are you today?”, “What animal do you like?”. Sai cũng được, quan trọng là con dám nói.
- Tạo không khí học tập vui vẻ: Cái này tôi thấy cực kỳ quan trọng. Tôi không đặt nặng chuyện đúng sai, không la mắng khi con làm chưa tốt. Thay vào đó, tôi khuyến khích, khen ngợi khi con có tiến bộ, dù là nhỏ nhất. Thỉnh thoảng có phần thưởng nhỏ như cho chơi game con thích, hoặc mua món ăn vặt con mê.
- Kiên trì và đều đặn: Mỗi ngày tôi dành khoảng 30-45 phút cùng con học. Không cần nhiều, nhưng phải đều. Hôm nào bận quá thì cũng cố gắng ôn lại vài từ vựng hoặc nghe một bài hát ngắn.
Kết quả và những điều rút ra
Sau một thời gian kiên trì, tôi bắt đầu thấy có sự thay đổi. Thằng cu nhà tôi không còn sợ tiếng Anh như trước nữa. Nó bắt đầu chủ động hỏi han hơn, thỉnh thoảng còn tự lấy sách ra xem. Điểm số ở trường cũng cải thiện rõ rệt. Nhưng cái tôi vui nhất là thấy con nó hào hứng hơn khi học, thỉnh thoảng còn nghêu ngao mấy bài hát tiếng Anh nữa chứ.

Tất nhiên, quá trình này cũng có lúc thăng lúc trầm. Có những hôm con mệt, không muốn học, tôi cũng phải dỗ dành, lựa lời. Có những dạng bài tập tôi thấy hay mà con lại không thích, lại phải tìm cách điều chỉnh. Nói chung là cũng tốn không ít công sức và sự kiên nhẫn.
Qua cái lần tự mình mày mò tìm bài tập tiếng Anh cho con học lớp 4 này, tôi thấy đúng là không có phương pháp nào là hoàn hảo cho tất cả mọi đứa trẻ. Quan trọng là mình phải hiểu con mình, tìm ra cái gì phù hợp với nó, và quan trọng nhất là đồng hành cùng con. Chứ cứ phó mặc cho nhà trường hay mấy trung tâm không thôi thì cũng khó mà hiệu quả được.
Đấy, chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của tôi vậy. Hy vọng có ích cho bố mẹ nào cũng đang loay hoay tìm cách giúp con học tiếng Anh tốt hơn.
Leave a Comment