Chào mọi người, hôm nay tôi lại rảnh rỗi chia sẻ chút kinh nghiệm thực tế của mình, chuyện là xoay quanh mấy cái bài tập tiếng Anh cho bọn trẻ lớp 4 thôi. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng mà hồi đó tôi cũng phải loay hoay một phen đấy.

Hồi thằng cu Tý nhà tôi bắt đầu vào lớp 4, sách tiếng Anh thì mới, bài tập thì cũng nhiều kiểu lắm. Ban đầu tôi cũng chủ quan, nghĩ bụng chắc cũng loanh quanh mấy cái điền từ, nối câu như hồi mình học thôi. Ai dè, lúc ngồi kèm nó học mới thấy, không phải cứ có sách, có bài là xong chuyện đâu.
Quá trình tôi tìm tòi và áp dụng thực tế
Tôi bắt đầu bằng việc xem kỹ chương trình học của nó trong sách giáo khoa. Phải nắm được mỗi bài nó học về cái gì, mục tiêu là gì thì mới biết đường mà lần. Chứ không thì cứ như thầy bói xem voi ấy, chẳng biết đâu mà dạy.
Sau đó, tôi bắt đầu tìm thêm các dạng bài tập khác nhau. Không chỉ nhìn vào mỗi sách bài tập đâu, tôi còn lên mạng tìm tòi thêm. Nhưng mà phải nói là trên mạng thì thượng vàng hạ cám, đủ thứ tài liệu, hoa cả mắt. Tôi phải lọc rất kỹ, xem cái nào nó phù hợp với trình độ lớp 4, cái nào nó bám sát chương trình học. Ưu tiên mấy cái bài tập có hình ảnh minh họa sinh động, hoặc là dạng trò chơi nhỏ nhỏ, để thằng Tý nó không thấy chán.
Tôi nhận ra là, bài tập tiếng Anh lớp 4 mà hiệu quả ấy, nó phải có mấy yếu tố này:
- Phải đa dạng: Không thể cứ bắt nó làm đi làm lại một kiểu bài được. Hôm thì điền từ vào chỗ trống, hôm thì chọn đáp án đúng, hôm thì sắp xếp lại câu. Thỉnh thoảng có thêm bài nghe rồi khoanh, hoặc là nhìn tranh rồi viết từ đơn giản.
- Phải có tính tương tác: Tôi thường cùng nó làm bài tập. Ví dụ, bài tập nói, tôi sẽ đóng vai người hỏi, nó là người trả lời, hoặc ngược lại. Hoặc là hai bố con cùng nhau chơi trò đoán từ bằng tiếng Anh. Như thế nó hào hứng hơn nhiều.
- Gắn với thực tế một chút: Mấy bài tập mà kiểu như giới thiệu bản thân, nói về gia đình, đồ vật quen thuộc trong nhà, con vật yêu thích… thường làm nó thấy gần gũi hơn. Tôi còn nhớ có lần tôi tự chế ra bài tập, lấy mấy cái đồ chơi của nó ra, rồi hỏi “What’s this?”, “What colour is it?”. Đơn giản vậy thôi mà nó thích lắm.
- Không quá đặt nặng đúng sai ban đầu: Lúc đầu nó làm sai nhiều lắm, phát âm cũng chưa chuẩn. Nhưng tôi cố gắng kiên nhẫn sửa từ từ, không la mắng. Quan trọng là nó dám nói, dám viết đã. Khen ngợi khi nó có tiến bộ, dù nhỏ thôi, cũng giúp nó có thêm động lực.
Cứ như thế, tôi mày mò, thử nghiệm hết cách này đến cách khác. Có những hôm tìm được dạng bài tập hay, thằng Tý nó làm vèo vèo, lại còn đòi làm thêm. Nhưng cũng có những hôm bài hơi khó hoặc khô khan quá, là y như rằng nó ngồi ngáp ngắn ngáp dài. Những lúc như vậy thì tôi lại phải điều chỉnh lại cách tiếp cận của mình.

Sau một thời gian, tôi thấy việc học tiếng Anh của thằng Tý nó cũng vào guồng hơn. Nó không còn sợ bài tập tiếng Anh như trước nữa. Quan trọng là mình, người lớn, phải chịu khó tìm tòi và đồng hành cùng con. Chứ cứ phó mặc cho sách vở với thầy cô thì cũng khó lắm.
Đấy, câu chuyện thực tế của tôi với “bài tập tiếng Anh lớp 4” là như vậy đó. Hy vọng chia sẻ này của tôi cũng có ích cho ai đó đang có con học lớp 4 nhé. Chẳng có công thức nào hoàn hảo đâu, cứ kiên trì và tìm cách phù hợp nhất với con mình thôi.
Leave a Comment