Ôi dào, nói đến cái cuốn sách giáo khoa tiếng Anh lớp 5 này thì đúng là cả một câu chuyện dài các bác ạ. Chẳng giấu gì các bác, tôi cũng có một đứa cháu năm nay vào lớp 5, thế là từ hè đã phải lo tìm hiểu xem sách vở năm nay nó thế nào rồi.

Bắt đầu hành trình tìm sách
Chuyện là thằng cu nhà tôi năm nay lên lớp 5, mà các bác biết rồi đấy, tiếng Anh giờ quan trọng lắm. Thế là tôi cũng phải lật đật đi tìm mua sách cho nó. Đầu tiên là lượn mấy nhà sách quenแถว nhà, hỏi han xem sách tiếng Anh lớp 5 mới nó ra làm sao. Mấy cô bán hàng cũng nhiệt tình lắm, chỉ cho tôi mấy bộ, nhưng mà thú thực là nhìn qua cũng thấy hơi… choáng.
Tôi nhớ hồi xưa mình học có vài quyển mỏng dính, giờ sách các con nó dày cộp, hình ảnh thì màu mè bắt mắt thật đấy. Tôi cũng lật giở xem qua một lượt. Thấy bảo là chương trình mới, có nhiều cái cải tiến hơn.
Quá trình “vật lộn” thực tế
Sau khi chọn được một bộ (thực ra là bộ mà trường nó yêu cầu), tôi mang về nhà bắt đầu “ngâm cứu”. Mục đích là để còn biết đường mà kèm cặp thằng cháu chứ không thì nó hỏi mình lại ú ớ thì xấu hổ lắm. Cái cảm giác đầu tiên là sách nhiều hình ảnh thật, nhìn thì có vẻ sinh động, chắc là để bọn trẻ con nó đỡ chán.
Tôi bắt đầu xem từng unit một. Thấy có vẻ cũng bài bản, từ vựng rồi ngữ pháp đi theo chủ đề. Tôi thử làm vài bài tập trong sách xem sao. Có mấy bài nghe, tôi phải lên mạng tìm file nghe về bật thử. Nói chung là cũng lằng nhằng phết đấy các bác ạ, không đơn giản như mình nghĩ đâu.
Rồi đến lúc thằng cháu nó chính thức vào học. Tối nào hai chú cháu cũng lôi sách ra “chiến đấu”. Tôi thì cố gắng giải thích cho nó hiểu, nó thì cũng cố gắng tiếp thu. Nhưng mà thú thực là nhiều lúc cũng thấy nản.

- Phần từ vựng: Nhiều từ mới, thằng bé nó học trước quên sau. Tôi phải bày trò chơi, rồi dán giấy nhớ khắp nhà.
- Phần ngữ pháp: Cũng có mấy cấu trúc hơi khó nhớ. Tôi phải lấy ví dụ thực tế suốt.
- Phần nghe: Đây là phần “khó nhằn” nhất. Nhiều khi nó nghe không ra, tôi cũng phải căng tai ra nghe cùng. Có hôm hai chú cháu nghe đi nghe lại một đoạn mà vẫn không hiểu nó nói cái gì, mệt phờ râu.
Cái khó nhất là làm sao để nó thấy hứng thú. Sách thì cũng chỉ là sách thôi, quan trọng là cách mình dạy và cách nó học. Tôi để ý thấy sách có nhiều bài hát, nhiều trò chơi nho nhỏ lồng ghép vào, chắc là dụng ý của người biên soạn để tăng tính tương tác. Tôi cũng cố gắng tận dụng mấy cái đó.
Ví dụ, có bài hát nào thì hai chú cháu cùng nghêu ngao hát theo, dù giọng tôi thì như vịt đực. Có trò chơi nào thì cũng bày ra chơi. Nhiều khi cũng phải “biến tấu” thêm một chút cho nó vui hơn, chứ cứ răm rắp theo sách thì thằng bé nó cũng nhanh chán.
Kết quả và suy ngẫm
Sau một thời gian “vật lộn” cùng cháu và cuốn sách, tôi thấy đúng là không có gì tự nhiên mà có. Sách giáo khoa tiếng Anh lớp 5, dù được biên soạn công phu đến mấy, cũng chỉ là công cụ thôi. Quan trọng nhất vẫn là sự kiên trì của cả người dạy và người học.
Tôi thấy thằng cháu cũng có tiến bộ hơn, từ vựng biết nhiều hơn một chút, phát âm cũng đỡ “quê” hơn. Nhưng mà để nó thực sự giao tiếp được thì còn phải cố gắng nhiều. Tôi nhận ra là mình cũng phải tự học thêm, cập nhật thêm kiến thức để mà theo kịp chương trình của các con bây giờ.
Nói chung, cái cuốn sách tiếng Anh lớp 5 này, với tôi, nó là một phần trong cả hành trình dài. Nó không phải là tất cả, nhưng nó là cái khởi đầu, là cái sườn để mình bám vào. Cứ phải xắn tay vào làm cùng con, thử hết cách này đến cách khác, thì mới mong có kết quả được các bác ạ. Chứ cứ phó mặc cho nhà trường với thầy cô không thôi thì cũng khó lắm.

Đấy, kinh nghiệm thực tế của tôi với cuốn sách này nó là như vậy. Chia sẻ để các bác nào có con cháu chuẩn bị vào lớp 5 thì tham khảo nhé. Cứ chuẩn bị tinh thần là sẽ có một chặng đường “gian nan” nhưng cũng đầy ý nghĩa phía trước!
Leave a Comment