Chia sẻ kinh nghiệm “vật lộn” với tiếng Anh lớp 10
Chào mọi người, hôm nay tôi muốn kể lại chút kỷ niệm về quá trình học tiếng Anh lớp 10 của mình. Nhớ lại hồi đó, cũng gian nan phết đấy, không đùa đâu.
Hồi mới chân ướt chân ráo lên lớp 10, tôi cũng tự tin lắm, nghĩ bụng tiếng Anh cấp 2 mình học cũng tàm tạm, lên cấp 3 chắc cũng thế thôi. Ai ngờ, đời không như là mơ các bạn ạ. Chương trình tiếng Anh lớp 10 nó khác một trời một vực.
Lúc đầu tiếp xúc, tôi thấy choáng váng thực sự. Nào là:
- Từ vựng thì nhiều kinh khủng, nhìn quyển sách từ mới đã thấy hoa mắt chóng mặt.
- Ngữ pháp thì ôi thôi, các thì quá khứ hoàn thành, tương lai tiếp diễn gì đó nó cứ xoắn hết cả não. Mấy cái câu điều kiện loại 1, loại 2, loại 3 nữa chứ, đọc xong chả hiểu mô tê gì.
- Rồi đến phần nghe, thầy cô bật băng mà tôi cứ như vịt nghe sấm. Người ta nói gì mà nhanh thế, chữ được chữ mất.
Thú thật là thời gian đầu, tôi nản lắm. Điểm kiểm tra thì lẹt đà lẹt đẹt. Về nhà cũng chả buồn mở sách ra xem. Cứ nghĩ đến tiết tiếng Anh là thấy oải.
Nhưng mà không học thì không được. Thế là tôi cũng phải tự tìm cách mà “chiến đấu” thôi. Tôi bắt đầu như thế này:
- Xử lý đống từ vựng: Đầu tiên, tôi sắm một quyển sổ tay nhỏ. Cứ có từ mới nào là tôi ghi vào đấy, một bên tiếng Anh, một bên nghĩa tiếng Việt, có khi thêm cả câu ví dụ đơn giản. Xong rồi thì dán giấy nhớ lung tung khắp nhà, từ bàn học đến cửa tủ lạnh. Cứ đi qua là nhìn, là lẩm nhẩm. Hơi cổ điển nhưng mà cũng có tác dụng đấy.
- Gặm nhấm ngữ pháp: Phần này thì đúng là cực hình. Tôi phải đọc đi đọc lại lý thuyết trong sách giáo khoa. Chỗ nào khó hiểu quá thì mạnh dạn hỏi bạn bè, hỏi thầy cô. Cũng có lúc ngại, nhưng thà hỏi còn hơn là không biết gì. Rồi tôi chăm chỉ làm hết bài tập trong sách giáo khoa, sách bài tập. Làm sai thì sửa, sửa xong lại làm lại. Cứ thế dần dần cũng vỡ ra được chút ít.
- Cải thiện kỹ năng nghe: Hồi đó thì làm gì có internet xịn sò như bây giờ. Tôi toàn phải nghe đi nghe lại mấy cái băng cassette của trường. Nghe không rõ thì tua lại. Có những bài nghe đến thuộc lòng cả đoạn hội thoại luôn. Sau này, tôi còn tìm mấy bài hát tiếng Anh có lời đơn giản để nghe theo, dù chỉ hiểu lõm bõm.
- Tập nói (dù chỉ một mình): Cái này thì hơi khó, vì ít có môi trường. Nhưng tôi cũng cố gắng tự nói chuyện một mình bằng tiếng Anh, kiểu như tự hỏi tự trả lời. Nghe thì hơi ngớ ngẩn nhưng cũng giúp mình quen với việc phát âm.
Quá trình đó cũng không phải ngày một ngày hai mà thấy kết quả ngay đâu. Phải kiên trì lắm. Có những lúc cũng muốn bỏ cuộc, nhưng rồi lại tự động viên mình cố gắng thêm chút nữa. Dần dần, tôi thấy mình không còn sợ môn tiếng Anh như trước. Điểm số cũng cải thiện hơn. Quan trọng nhất là tôi hiểu ra rằng học ngoại ngữ cần có phương pháp và sự kiên trì.
Đến giờ nghĩ lại, tiếng Anh lớp 10 đúng là một thử thách, nhưng cũng là một kỷ niệm đáng nhớ. Nó dạy cho tôi cách tự học, cách đối mặt với khó khăn. Hy vọng chút chia sẻ này của tôi có thể giúp ích được cho bạn nào đó đang “vật lộn” với môn này nhé. Cứ từ từ rồi khoai sẽ nhừ thôi!
Leave a Comment