Chào mọi người, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút về cái buổi tối hôm qua, lúc tôi ngồi kèm con bé nhà tôi học bài tiếng Anh lớp 6, cụ thể là cái trang 12 trong sách giáo khoa của nó. Thực ra cũng không có gì cao siêu đâu, chỉ là vài thứ tôi mày mò rồi thấy cũng có chút hiệu quả nên muốn kể lại cho mọi người nghe thôi.

Bắt đầu với trang 12
Lúc mở sách ra, trang 12 này chủ yếu là về phần từ vựng liên quan đến các đồ vật trong lớp học với một vài mẫu câu hỏi đáp đơn giản kiểu “What’s this?”, “Is that a…?” này nọ. Con bé nhà tôi ban đầu nhìn một đống chữ cũng hơi oải, mặt cứ nghệt ra.
Bước đầu tiên của tôi là gì? Tôi không bắt nó đọc thuộc lòng ngay. Tôi bảo nó cứ đọc lướt qua một lượt xem có từ nào quen không, có hình ảnh nào nó nhận ra không. Cái này quan trọng lắm, để nó đỡ bị “ngợp” ngay từ đầu.
Quá trình thực hành cụ thể
Sau khi con bé nó nhìn qua một lượt, tôi bắt đầu đi vào chi tiết hơn. Tôi làm thế này:
- Học từ vựng qua hình ảnh và đồ vật thật: Sách có hình minh họa rồi, nhưng tôi vẫn lấy thêm mấy cái đồ dùng học tập thật ở nhà ra. Ví dụ, chỉ vào cái bút, tôi hỏi “What’s this?”. Nó nhìn sách rồi lắp bắp “a pen”. Tôi gật gù, rồi lại chỉ vào cục tẩy, quyển vở, cứ thế lặp đi lặp lại. Thỉnh thoảng tôi đổi vai, để nó hỏi tôi. Chơi trò này một lúc là mấy từ cơ bản nó nhớ được kha khá.
- Luyện mẫu câu qua trò chơi hỏi đáp: Đến phần mẫu câu, tôi không bắt nó chép phạt. Tôi với nó chơi trò “đoán đồ vật”. Tôi giấu một món đồ dùng học tập sau lưng, rồi hỏi “What’s this?”. Nó đoán, sai thì tôi gợi ý, đúng thì đổi lượt. Hoặc là tôi đặt một món đồ ở xa, hỏi “Is that a ruler?”. Nó phải trả lời “Yes, it is” hoặc “No, it isn’t. It’s a…”. Cứ như vậy, vừa học vừa chơi, nó cũng thấy hứng thú hơn.
- Liên kết với thực tế: Tôi cố gắng liên hệ mấy từ vựng và mẫu câu đó với những thứ xung quanh nó. Ví dụ, lúc nhìn thấy cái bàn, tôi cũng hỏi vu vơ “What’s this in English, honey?”. Để nó có phản xạ tự nhiên.
- Không quên khuyến khích: Mỗi lần nó nói đúng, dù chỉ là một từ, tôi đều khen “Good job!”, “Excellent!”. Trẻ con mà, được khen là thích lắm, có động lực hơn hẳn. Sai thì tôi cũng nhẹ nhàng sửa, không quát mắng gì cả.
Kết quả và cảm nhận
Sau khoảng một tiếng đồng hồ vật lộn như vậy, tôi thấy con bé nhà tôi cũng nắm được kha khá từ vựng và mẫu câu trong trang 12 đó. Quan trọng là nó không còn sợ học tiếng Anh như lúc đầu nữa. Nó còn chủ động lấy sách ra đố lại tôi nữa cơ.
Điều tôi nhận ra là gì? Với bọn trẻ con lớp 6, việc học tiếng Anh cần nhất là sự kiên nhẫn và tìm ra phương pháp phù hợp. Cứ bắt ép theo kiểu truyền thống là đọc chép thì chúng nó dễ nản lắm. Biến việc học thành trò chơi, gắn liền với thực tế xung quanh là cách tôi thấy khá ổn. Có thể không phải là cách gì mới mẻ, nhưng với nhà tôi thì nó phát huy tác dụng.

Đấy, chỉ là một buổi tối bình thường tôi kèm con học bài thôi mà cũng có chút chuyện để chia sẻ với mọi người. Hy vọng là cái kinh nghiệm nhỏ này của tôi có thể giúp ích được cho ai đó đang có con học tiếng Anh lớp 6 nhé. Cứ từ từ, rồi các cháu nó cũng sẽ tiếp thu được thôi.
Leave a Comment