Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà tôi nghĩ nhiều người cũng từng trải qua, đó là học lại ngữ pháp tiếng Anh từ con số không, hay nói đúng hơn là từ lúc “mất gốc” hoàn toàn.

Thật sự mà nói, hồi đó tôi cũng y chang nhiều bạn bây giờ đó. Cứ đụng đến ngữ pháp là thấy một mớ bòng bong, chả hiểu gì sất. Nhìn mấy cái thì, mấy cái cấu trúc câu là đầu óc tôi nó quay cuồng hết cả lên. Tôi nhớ lại cái cảm giác bất lực khi muốn diễn đạt một ý đơn giản mà cứ lắp ba lắp bắp, sai tùm lum. Nhiều lúc cũng nản, muốn bỏ cuộc luôn.
Nhưng rồi công việc nó cứ dí, cần tiếng Anh liên tục. Không lẽ cứ chịu trận mãi. Thế là tôi quyết tâm làm lại từ đầu. Đúng nghĩa là “làm lại” luôn đó.
Hành trình “xây lại móng” ngữ pháp của tôi
Đầu tiên, tôi nhìn thẳng vào sự thật là mình hổng ngữ pháp. Chấp nhận mình yếu chỗ nào thì mới có động lực mà sửa. Tôi không cố nhảy vào học mấy cái cao siêu ngay đâu.
Xong rồi, tôi bắt đầu lục lọi tài liệu. Mấy cuốn sách dày cộp ban đầu làm tôi nản lắm, đọc chả vào. Thế là tôi tìm đến mấy cái nguồn đơn giản hơn. Tôi nhớ là mình đã:
- Xem mấy video dạy ngữ pháp cơ bản trên mạng, mấy cái mà họ giải thích từ từ, chậm rãi, có ví dụ minh họa dễ hiểu. Tôi ưu tiên mấy kênh của người Việt dạy cho người Việt, vì họ hiểu cái khó của mình.
- Tìm mấy cái app học tiếng Anh cho trẻ con ấy. Nghe thì hơi buồn cười, nhưng mà thật sự là nó hiệu quả với người mất gốc như tôi. Nó dạy những cái cơ bản nhất, kiểu như “This is a pen”, “I am a student”.
- Tập trung vào những cái cốt lõi trước. Tôi quyết định là phải nắm chắc cái gốc trước:
- Các thì cơ bản: Hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn. Chỉ cần hiểu rõ khi nào dùng, cách chia động từ là được. Tôi luyện tập đặt câu với từng thì một.
- Cấu trúc câu đơn giản: Chủ ngữ – Động từ – Tân ngữ. Cứ xoay quanh cái này mà làm tới.
- Mấy cái loại từ cơ bản: Danh từ, động từ, tính từ, trạng từ. Biết nó là gì, đứng ở đâu trong câu là ổn.
Mỗi ngày tôi dành ra khoảng 30 phút đến 1 tiếng. Không nhiều, nhưng đều đặn. Tôi ghi chép lại những gì mình học được vào một cuốn sổ. Viết tay nó nhớ lâu hơn đó mọi người.

Lúc đầu cũng nản lắm, sai lên sai xuống. Nhiều khi đặt một câu mà thấy nó ngang phè phè. Nhưng mà tôi tự nhủ là kệ, sai thì sửa, chả sao cả. Có sai thì mới biết mình yếu chỗ nào mà cải thiện.
Tôi cũng cố gắng để ý xem người ta dùng thì, dùng cấu trúc câu trong mấy bài đọc đơn giản, hay trong phim có phụ đề tiếng Anh như thế nào. Học đi đôi với hành mà.
Kết quả đạt được
Sau vài tháng kiên trì như vậy, tôi bắt đầu thấy sự khác biệt. Tôi không còn sợ ngữ pháp như trước nữa. Tất nhiên là chưa dám nói là giỏi hay thành thạo gì đâu, nhưng ít nhất là:
- Tôi hiểu được cấu trúc của những câu đơn giản.
- Tôi có thể tự viết được những câu đúng ngữ pháp cơ bản để diễn đạt ý của mình, ví dụ như viết email ngắn, nhắn tin.
- Khi đọc tài liệu tiếng Anh, tôi cảm thấy dễ hiểu hơn, không còn phải đoán mò nhiều như trước.
- Quan trọng nhất là tôi thấy tự tin hơn hẳn. Không còn cái cảm giác “mất gốc” ám ảnh nữa.
Bây giờ thì tôi vẫn đang tiếp tục học thêm những cái phức tạp hơn, nhưng cái nền tảng cơ bản đã giúp tôi rất nhiều. Hành trình này đúng là không dễ dàng gì, nhưng mà nó hoàn toàn xứng đáng.
Nên là ai mà đang trong tình trạng giống tôi hồi đó, thì cứ bắt đầu từ những cái nhỏ nhất, đơn giản nhất. Đừng có sợ sai, cứ thực hành nhiều vào. Tìm cái gì mình thấy hợp, thấy vui mà học. Chậm mà chắc còn hơn là bỏ cuộc giữa chừng. Chúc mọi người thành công trên con đường chinh phục tiếng Anh nhé!

Leave a Comment