Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình tự học lại tiếng Anh của mình, đặc biệt là dành cho những ai cảm thấy mình bị “mất gốc” hoàn toàn, giống như tôi ngày xưa vậy đó. Nói đâu xa, chính tôi cũng từng vật vã lắm, nhìn vào chữ tiếng Anh mà cứ như gà mắc tóc, chẳng hiểu gì sất.

Chuyện bắt đầu từ đâu?
Hồi đó, tôi cũng có học tiếng Anh ở trường, nhưng mà thú thật là chữ thầy trả thầy hết. Đi làm rồi mới thấy tiếng Anh nó quan trọng cỡ nào. Nhiều lúc muốn tìm tài liệu hay ho, muốn xem phim không cần sub, hay đơn giản là muốn giao tiếp với người nước ngoài mà miệng cứ ú ớ, bực bội kinh khủng. Thế là tôi quyết tâm, phải học lại từ đầu, từ con số không tròn trĩnh luôn.
Lần mò xây dựng thời gian biểu
Ban đầu, tôi cũng hoang mang lắm, không biết bắt đầu từ đâu, học cái gì trước cái gì sau. Tôi lên mạng tìm hiểu, đọc đủ thứ kinh nghiệm, rồi tự mình mày mò, thử nghiệm. Sau một thời gian, tôi cũng tự xây dựng được một cái “thời gian biểu” mà tôi thấy khá là hợp với mình. Quan trọng là phải kiên trì và đều đặn, dù mỗi ngày chỉ một chút thôi.
Đây là cách tôi đã làm, mọi người tham khảo thử nhé:
Buổi sáng – Khởi động nhẹ nhàng (khoảng 30 phút)
Thường thì tôi dậy sớm hơn một chút, tầm 6 giờ sáng. Lúc này đầu óc còn tỉnh táo.
- Ôn từ vựng cũ (10 phút): Tôi có một cuốn sổ nhỏ, ghi lại những từ mới học hôm trước. Sáng ra tôi lật lại xem, cố gắng nhớ nghĩa và cách dùng. Tôi không nhồi nhét quá nhiều, mỗi ngày chỉ khoảng 5-7 từ mới thôi.
- Học từ vựng mới (15 phút): Tôi chọn những chủ đề gần gũi như gia đình, công việc, sở thích. Tôi học từ qua hình ảnh, qua các ứng dụng học tiếng Anh đơn giản. Quan trọng là phải phát âm theo, dù chưa chuẩn cũng cứ mạnh dạn đọc to lên.
- Nghe một đoạn hội thoại ngắn (5 phút): Tôi tìm những bài nghe cơ bản, chậm rãi. Nghe đi nghe lại vài lần, cố gắng bắt được ý chính.
Trong ngày – Tranh thủ từng chút một
Cái này thì linh hoạt lắm. Lúc nào rảnh được vài phút là tôi lôi điện thoại ra.

- Giờ nghỉ trưa (15-20 phút): Thay vì lướt facebook, tôi mở một bài báo tiếng Anh đơn giản ra đọc, hoặc xem một video ngắn có phụ đề tiếng Anh. Mục tiêu không phải là hiểu hết, mà là làm quen với mặt chữ và cách người ta diễn đạt.
- Lúc di chuyển (nếu có): Nếu đi xe buýt hoặc ngồi chờ ai đó, tôi cũng tranh thủ nghe podcast hoặc nhạc tiếng Anh. Cứ nghe cho quen tai thôi.
Buổi tối – Thời gian tập trung chính (khoảng 1 tiếng – 1 tiếng rưỡi)
Đây là lúc tôi dành nhiều thời gian nhất cho việc học.
- Ngữ pháp (30 phút): Tôi chọn một cuốn sách ngữ pháp cơ bản, học từng chủ điểm một. Ví dụ hôm nay học về thì hiện tại đơn, ngày mai học về danh từ số nhiều. Tôi làm bài tập trong sách, sai thì sửa, không hiểu thì lên mạng tìm thêm ví dụ. Đừng sợ ngữ pháp nhé! Cứ từ từ mà gặm nhấm.
- Luyện đọc hiểu (30 phút): Tôi tìm những mẩu truyện ngắn, tin tức đơn giản. Đọc chậm, cố gắng đoán nghĩa của từ mới dựa vào ngữ cảnh. Chỗ nào không hiểu thì tra từ điển.
- Luyện viết (15-20 phút): Tôi tập viết những câu đơn giản, rồi dần dần viết thành đoạn ngắn. Ví dụ, viết về một ngày của mình, viết về sở thích. Sai cũng được, quan trọng là mình thực hành.
Cuối tuần – Ôn tập và thư giãn
Cuối tuần tôi không đặt nặng việc học kiến thức mới. Thay vào đó, tôi sẽ:
- Ôn lại toàn bộ kiến thức đã học trong tuần.
- Xem một bộ phim hoạt hình tiếng Anh có phụ đề (chọn phim đơn giản thôi). Vừa giải trí vừa học.
- Thử nói chuyện một mình bằng tiếng Anh trước gương, hoặc tự tạo ra những tình huống giao tiếp đơn giản. Nghe thì hơi kỳ cục nhưng mà hiệu quả lắm đó.
Những điều tôi rút ra được
Cái thời gian biểu này không phải là cố định đâu, mọi người có thể tự điều chỉnh cho phù hợp với lịch trình cá nhân. Điều quan trọng nhất là sự nhất quán. Thà mỗi ngày học 30 phút mà đều đặn, còn hơn là học một lèo 3 tiếng rồi bỏ bẵng cả tuần.
Ban đầu có thể sẽ nản lắm, vì thấy mình chẳng tiến bộ gì. Nhưng tin tôi đi, cứ kiên trì, rồi đến một lúc nào đó bạn sẽ bất ngờ vì khả năng của mình đó. Tôi cũng từ chỗ không biết gì, giờ cũng đã có thể đọc hiểu được những tài liệu cơ bản, xem phim không cần chăm chăm vào phụ đề nữa rồi. Dĩ nhiên là vẫn còn phải học nhiều lắm, nhưng ít ra là tôi đã không còn sợ tiếng Anh như trước nữa.
Chúc mọi người, đặc biệt là những bạn đang “mất gốc”, sẽ tìm được phương pháp và động lực để chinh phục tiếng Anh nhé! Cố lên!

Leave a Comment