Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của bản thân về chuyện học tiếng Anh giao tiếp khi đã đi làm. Nói thật là trước đây tôi cũng bỏ bê tiếng Anh lắm, đi làm mấy năm trời mà gặp Tây là chỉ có cười trừ thôi, nghĩ lại thấy cũng ngại ghê.
Tại sao tôi lại quyết tâm học?
Chuyện là công ty tôi dạo gần đây hay có mấy dự án hợp tác với bên nước ngoài. Mấy lần họp hành, sếp kêu phát biểu ý kiến mà tôi cứ ú ú ớ ớ, toàn phải nhờ đồng nghiệp nói giúp. Xong việc thì thấy mình cứ như người thừa, cảm giác nó khó tả lắm. Rồi còn mấy cái email tiếng Anh nữa, đọc thì hiểu lõm bõm, mà viết lại thì cứ loay hoay mãi. Thế là tôi QUYẾT TÂM phải thay đổi thôi, không thể để tình trạng này kéo dài được nữa.
Quá trình học của tôi diễn ra như thế nào?
Ban đầu tôi cũng hoang mang lắm, không biết bắt đầu từ đâu. Người đi làm rồi thời gian cũng eo hẹp, không thể ngày nào cũng cắp sách đến trung tâm được. Tôi thử mấy cách sau:
- Tự học qua app: Tôi tải tùm lum app về điện thoại, nào là Duolingo, Elsa Speak. Mấy ngày đầu cũng hào hứng lắm, cày cuốc ghê. Nhưng được dăm bữa nửa tháng thì lại thấy chán, vì nó cứ lặp đi lặp lại mấy cái mẫu câu, không thực tế lắm.
- Mua sách ngữ pháp về gặm: Cái này thì thôi rồi, đọc được vài trang là mắt tôi nó cứ díu lại. Ngữ pháp thì khô khan, mà mình thì cần giao tiếp liền.
- Xem phim, nghe nhạc: Cách này thì vui hơn, nhưng mà nhiều khi mải xem phim quá lại quên mất mục đích chính là học tiếng Anh. Với lại, nhiều phim họ nói nhanh quá, dùng từ lóng nữa, mình nghe không có kịp.
Sau một hồi loay hoay, tôi nhận ra là mình cần một phương pháp nó THỰC TẾ hơn, tập trung vào giao tiếp là chính. Mục tiêu của tôi là nói được, hiểu được trong công việc và cuộc sống hàng ngày, chứ không phải thi IELTS điểm cao chót vót làm gì.
Thế là tôi bắt đầu như sau:
1. Tìm nguồn tài liệu phù hợp:
- Tôi lên YouTube tìm mấy kênh dạy giao tiếp cho người mới bắt đầu, kiểu mấy đoạn hội thoại ngắn, dễ hiểu. Cứ bật lên nghe, rồi lẩm nhẩm nói theo.
- Nghe podcast tiếng Anh đơn giản khi đi xe bus hoặc lúc làm việc nhà. Chọn mấy chủ đề mình thích cho đỡ chán.
2. Thực hành nói, nói và nói:
- Đây là cái quan trọng nhất nè. Tôi tự đặt ra quy tắc là mỗi ngày phải dành ít nhất 15-30 phút để nói tiếng Anh. Nói cái gì cũng được, tự giới thiệu bản thân, kể về một ngày làm việc, thậm chí là… chửi thề bằng tiếng Anh (đùa thôi nhé, nhưng ý là phải nói ra miệng).
- Nhiều lúc ở nhà một mình, tôi cứ tự nói chuyện bằng tiếng Anh như thằng dở hơi vậy đó. Ban đầu thì ngượng nghịu lắm, nhưng dần dần cũng quen.
- Tôi rủ thêm một ông bạn đồng nghiệp cũng đang muốn cải thiện tiếng Anh. Hai thằng hẹn nhau mỗi tuần 2 buổi, cà phê rồi chém gió bằng tiếng Anh. Sai đâu sửa đó, không ngại.
3. Đừng sợ sai:
Cái tâm lý sợ sai nó kìm hãm mình kinh khủng. Lúc đầu tôi cũng vậy, cứ sợ nói ra người ta cười. Nhưng rồi tôi nghĩ, mình không nói thì bao giờ mới giỏi được? Cứ DÁM NÓI đi đã, sai thì sửa, có gì đâu mà ngại. Người nước ngoài họ cũng không quá khắt khe với lỗi ngữ pháp của mình đâu, miễn là mình diễn đạt được ý mình muốn nói.
4. Tạo môi trường:
Tôi cố gắng “nhúng” mình vào tiếng Anh nhiều nhất có thể. Đổi ngôn ngữ điện thoại, máy tính sang tiếng Anh. Nghe nhạc US-UK. Thỉnh thoảng đọc mấy tin tức ngắn bằng tiếng Anh. Nó giúp mình làm quen với mặt chữ và cách diễn đạt.
Kết quả đạt được (đến hiện tại)
Sau khoảng vài tháng kiên trì, tuy chưa thể nói là thành thạo như người bản xứ, nhưng tôi thấy mình tiến bộ rõ rệt. Giờ thì:
- Tôi có thể tự tin tham gia vào các cuộc hội thoại cơ bản với đồng nghiệp hoặc đối tác nước ngoài.
- Đọc hiểu email công việc nhanh hơn, viết lại cũng đỡ vất vả hơn trước.
- Không còn cảm giác “sợ” khi nghe hoặc phải nói tiếng Anh nữa.
- Quan trọng nhất là tôi thấy mình tự tin hơn hẳn, cơ hội trong công việc cũng mở ra nhiều hơn. Có lần sếp giao cho cái dự án làm việc với đối tác nước ngoài. Lúc đấy tiếng Anh của tôi đã khá hơn nhiều rồi, tôi chủ động trao đổi, trình bày ý tưởng. Dự án đó thành công, tôi được sếp khen thưởng, cảm giác sướng rơn.
Nói chung là, anh em nào đi làm mà tiếng Anh còn yếu thì cứ mạnh dạn lên. Quan trọng là tìm được phương pháp phù hợp với bản thân và KIÊN TRÌ theo đuổi. Đừng có đứng núi này trông núi nọ, thấy người ta học cách này hay mình cũng bắt chước, rồi lại bỏ dở. Cứ từ từ, từng bước một, mưa dầm thấm lâu. Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment