Chào mọi người, dạo này thấy nhiều bạn bè với mấy đứa em ở nhà cứ loay hoay tìm chỗ học tiếng Anh ở Sài Gòn mình quá. Mà đúng là ở thành phố này, trung tâm tiếng Anh thì nhiều như nấm sau mưa, vàng thau lẫn lộn, không biết đường nào mà lần. Mình cũng từng trải qua giai đoạn đau đầu này rồi, nên nay rảnh rỗi ngồi chia sẻ lại chút kinh nghiệm thực tế của bản thân, hy vọng giúp được ai đó đỡ mất công hơn.
Chuyện là hồi đó, thằng cu em mình nó học tiếng Anh ở trường làng nhàng quá, điểm thì tàm tạm nhưng giao tiếp thì ú ớ không nói được câu nào ra hồn. Gia đình cũng sốt ruột, muốn nó cải thiện để sau này công việc thuận lợi hơn. Thế là mình, với vai trò anh hai trong nhà, được giao trọng trách đi “thị sát” các trung tâm.
Đầu tiên, mình cũng như bao người, lượn lờ trên mạng. Gõ “trung tâm tiếng Anh TPHCM” thì ôi thôi, ra cả một rừng kết quả. Nào là quảng cáo hấp dẫn, cam kết đầu ra, giáo viên bản xứ xịn sò. Đọc xong thấy hoang mang hơn chứ chẳng sáng ra được gì. Mấy cái tên lớn như VUS, ILA, British Council thì ai cũng biết rồi, nhưng học phí thì cũng “trên trời” lắm, không phải ai cũng kham nổi.
Sau đó, mình bắt đầu hỏi han bạn bè, đồng nghiệp, mấy người đã từng cho con đi học hoặc bản thân đã học. Mỗi người chỉ một kiểu, người khen chỗ này, người chê chỗ kia. Mình ghi lại hết một danh sách dài ngoằng những cái tên được nhắc tới, từ quen thuộc đến lạ hoắc.
Quá trình thực tế đi tìm hiểu của mình
Mình quyết định không thể chỉ ngồi nhà nghe ngóng được. Phải “xông pha trận mạc” thôi. Mình lên kế hoạch, mỗi cuối tuần dành ra một buổi chiều, chạy xe máy lòng vòng qua mấy quận trung tâm như Quận 1, Quận 3, Bình Thạnh, Phú Nhuận – mấy khu tập trung nhiều trung tâm ấy.
Bước 1: Lọc sơ bộ và lên danh sách “tiềm năng”
Dựa vào thông tin thu thập được từ mạng và người quen, mình lọc ra khoảng chục cái tên có vẻ ổn áp nhất, ưu tiên những nơi có review tương đối tốt, không quá xa nhà thằng em, và có vẻ phù hợp với trình độ của nó (mất gốc mà!).
Bước 2: Đến tận nơi “mục sở thị”
Đây là bước quan trọng nhất. Mình đến từng trung tâm trong danh sách.
- Coi cơ sở vật chất: Phòng ốc có thoáng đãng, sạch sẽ không? Bàn ghế, trang thiết bị có tươm tất không? Mấy cái này tuy nhỏ nhưng cũng ảnh hưởng đến tinh thần học tập lắm. Có chỗ quảng cáo thì hoành tráng mà đến nơi thì phòng học bé tí, tối om.
- Gặp tư vấn viên: Mình vào thẳng quầy lễ tân, xin gặp tư vấn viên. Mình hỏi kỹ về chương trình học, giáo trình, lộ trình cho người mới bắt đầu hoặc mất gốc như em mình. Mình cũng hỏi về đội ngũ giáo viên, họ có kinh nghiệm không, có bằng cấp gì không, tỷ lệ giáo viên Việt Nam và bản xứ ra sao. Quan trọng là cách họ tư vấn, có nhiệt tình, chân thật không hay chỉ chăm chăm chèo kéo mình đăng ký.
- Xin học thử hoặc dự giờ: Đây là cái mình cố gắng nhất. Có một số trung tâm họ cho học thử một buổi, hoặc ít nhất là cho mình ngồi dự giờ một lớp đang học. Cách này giúp mình đánh giá được phương pháp dạy của giáo viên có phù hợp không, không khí lớp học thế nào, học viên có tương tác tốt không. Mình nhớ có lần xin dự giờ ở một trung tâm nọ, thấy giáo viên nói tiếng Anh mà học viên cứ ngơ ngác, không khí thì trầm lắng, mình biết ngay là không ổn rồi.
- Tham khảo học phí và các chính sách: Đương nhiên là phải hỏi về học phí rồi. Mình hỏi rõ ràng từng khoản, có chương trình khuyến mãi gì không, có cam kết gì không, chính sách bảo lưu hay hoàn tiền ra sao nếu có việc đột xuất. Phải làm rõ mấy cái này để tránh rắc rối về sau.
Bước 3: So sánh và đưa ra quyết định
Sau khi đi thực tế một vòng, mình có một cái nhìn tổng quan hơn hẳn. Mình ngồi lại, kẻ bảng so sánh các yếu tố như: học phí, địa điểm, chất lượng giáo viên (qua cảm nhận và thông tin thu thập được), phương pháp dạy, cơ sở vật chất, và review của những người mình quen biết đã từng học ở đó (review này đáng tin hơn review ảo trên mạng nhiều).
Mình cũng cân nhắc xem mục tiêu của em mình là gì. Nó cần cải thiện giao tiếp căn bản trước, rồi mới tính đến luyện thi chứng chỉ sau. Nên mình ưu tiên những nơi có phương pháp dạy tương tác tốt, giáo viên nhiệt tình, tạo được hứng thú cho học viên.
Kết quả và bài học rút ra
Cuối cùng, sau cả tháng trời lặn lội, mình cũng chọn được một trung tâm có vẻ ổn nhất cho thằng em. Không phải là trung tâm nổi tiếng nhất, cũng không phải rẻ nhất, nhưng nó đáp ứng được phần lớn tiêu chí mình đặt ra, và quan trọng là thằng em mình nó học thấy thích, có tiến bộ rõ rệt.
Qua lần đó, mình thấy việc tìm trung tâm tiếng Anh ở TPHCM đúng là không dễ, nhưng cũng không phải là quá khó nếu mình chịu khó đầu tư thời gian và công sức. Mấy lời khuyên của mình là:
- Đừng tin hoàn toàn vào quảng cáo: Quảng cáo thì lúc nào cũng hay cũng đẹp, nhưng thực tế có khi khác xa.
- Tham khảo ý kiến người thân, bạn bè: Nhưng cũng chỉ để tham khảo thôi, vì mỗi người một cảm nhận, một nhu cầu khác nhau.
- Phải đến tận nơi xem xét: Trăm nghe không bằng một thấy. Cứ đến tận nơi, bạn sẽ có cái nhìn trực quan nhất.
- Hỏi thật kỹ tư vấn viên: Đừng ngại hỏi, thắc mắc gì cứ hỏi cho rõ ràng.
- Nếu được, hãy xin học thử: Đây là cách tốt nhất để đánh giá chất lượng giảng dạy.
- Xác định rõ nhu cầu và khả năng tài chính của bản thân: Để chọn được trung tâm phù hợp nhất, tránh lãng phí.
Đó là toàn bộ quá trình mình đi tìm trung tâm tiếng Anh cho thằng em. Hơi cực một chút nhưng đổi lại tìm được chỗ ưng ý thì cũng đáng. Hy vọng những chia sẻ này của mình sẽ giúp ích được cho các bạn đang có cùng nỗi băn khoăn. Chúc mọi người sớm tìm được “chân ái” để cải thiện trình độ tiếng Anh của mình nhé!
Leave a Comment