Hôm nay tớ kể mọi người nghe chuyện đi tìm trung tâm tiếng Anh uy tín ở Sài Gòn của tớ. Lượn cả mấy tuần mà muốn xỉu luôn ấy chứ, chả dễ tí nào!

Bắt Đầu Lạc Lối Trên Mạng
Hồi đầu, tớ ngồi lục Google với Facebook thôi là thấy hoa cả mắt. Gõ mấy chữ “học tiếng Anh tốt Sài Gòn”, ào ào cả trăm kết quả hiện ra. Trung tâm nào cũng chèn hình đẹp lung linh, review 5 sao sáng choé, quảng cáo “giáo viên bản ngữ siêu xịn”, “cam kết đầu ra 100%”… nhìn sơ sơ đứa nào cũng như bà hoàng. Tớ ngỡ tưởng dễ, bấm đại vô vài trang web ghi danh online để nhân viên gọi lại tư vấn.
Mà trời ơi, cái kiểu tư vấn qua điện thoại làm tớ phát chán! Người thì nói như đọc rap, dúi vô tai đống combo “giảm 30% + tặng balo + tặng giáo trình gốc”, hỏi kỹ giáo viên trình độ ra sao thì ậm ờ không rõ ràng. Người khác cứ dập dìu bảo “em qua trung tâm anh demo test trình độ miễn phí nhé”, hỏi học phí cụ thể bao nhiêu một khoá thì nhất quyết không chịu nói, đến nơi mới biết. Có chị nhân viên nghe tớ hỏi kỹ quá còn hơi cộc lốc, tỏ vẻ khó chịu. Thôi, cách này không ổn rồi.
Xách Mông Đi Thực Tế Coi Sao
Tớ quyết định, ngồi nhà nghe điện thoại mãi không xong. Phải tự chân dài đi một vòng mấy quận trung tâm coi sao. Chọn mấy chỗ đông như Q1, Q3, Phú Nhuận, Bình Thạnh mà lần. Mỗi trung tâm tớ đến, tớ làm y chang mấy bước:
- Quan sát sân chim: Đầu tiên ngồi lì ở ghế đá trước cửa coi học viên ra vào đông không? Bộ mặt họ có hăng hái không? Hay mặt nặng như chì sắp đi cày? Trung tâm nào sáng sáng vắng hoe, ốc mượn hồn thì tớ pass luôn.
- Đòi gặp giáo viên (nếu có thể): Vô thẳng quầy lễ tân, dứt khoát hỏi: “Cho em gặp giáo viên đang dạy ở đây được không ạ? Em muốn hỏi thăm chút kinh nghiệm”. Mấy trung tâm uy tín, giáo viên có thực lực thường không ngại gặp. Có chỗ gật đầu vui vẻ, có chỗ lễ tân mặt tái đi, lúng túng bảo “cô giáo bận dạy em ơi, để em lấy số điện cô gọi lại”… cái này là dấu hiệu xấu.
- Đòi học thử MIỄN PHÍ thật: Cái này quan trọng! Tớ không mắc mưu mấy chỗ bảo “đóng 200k để giữ chỗ học thử”. Gặp chỗ nào nói kiểu vậy là tớ quay lưng đi liền. Phải được ngồi vô một lớp thật sự đang học, xem giáo viên dạy thế nào, học viên tương tác ra sao, không tốn xu nào cả. Có trung tâm cho học thử dễ dàng, vào ngồi 30-45 phút thấy rõ bầu không khí lớp học. Có nơi chỉ cho đứng ngoài hành lang nghe ngóng, hoặc cho xem video… méo mó hết sức!
- Bám học phí và giáo trình: Đã đến tận nơi thì lôi sổ ra hỏi cho kỹ. Học phí 1 khoá thật sự bao nhiêu? Đóng 1 lần hay chia ra? Có phí phát sinh gì (thi thử, tài liệu photo, làm thẻ…)? Xem bằng mắt thật giáo trình họ dùng, hỏi “Anh/chị cho em cầm về coi được không?”, nếu không cho thì ít nhất phải được lật giở tại chỗ. Thấy giáo trình copy mờ nhạt, không logo rõ ràng, nội dung sơ sài là tớ nghi ngờ ngay.
Và Cuối Cùng Cũng Tìm Được
Lượn hết chừng 7-8 chỗ, người đuối, chân mỏi nhưng cũng tạm chọn được 2 nơi ưng ý. Một ở Phú Nhuận, một ở Bình Thạnh. Lúc này tớ mới bắt đầu so giá và ngày khai giảng. Tính toán coi chỗ nào gần nhà, lịch học phù hợp công việc của tớ hơn. Hỏi thăm kỹ thêm mấy anh chị đang học thực tế ở đó (nhờ gặp trực tiếp mấy người sắp tan học đứng ngoài cửa hỏi chuyện).
Kết quả? Tớ chọn một trung tâm hơi nhỏ ở Bình Thạnh. Giáo trình rõ ràng, học phí niêm yết công khai không úp mở, ngày khai giảng cố định. Quan trọng nhất là ông thầy người Philippines cho tớ học thử dạy cực kỳ nhiệt tình và dễ hiểu, phát âm chuẩn, không thấy “ba xạo” như mấy nơi khác. Đến giờ học được 2 tháng rồi, thấy tiến bộ rõ, tiền đóng ra thấy đáng đồng!

Lời khuyên chân thành: Đừng tin bừa quảng cáo trên mạng. Phải cất công đi tận nơi, xem tận mắt, đòi học thử không tốn tiền thì mới tránh được mấy chỗ “treo đầu dê bán thịt chó”. Kiên nhẫn chút, tìm hiểu kỹ chút là được hàng xịn ngay!
Leave a Comment