Hồi trước tui cứ nghĩ học tiếng Anh ở Sài Gòn dễ ợt, đi một vòng mới biết đúng là rừng rậm. Tui cầm cuốn sổ tay, xách balo lên đi “cày” từng trung tâm một coi sao.

Chặng đầu vật vã
Sáng thứ Hai tui bon tới chỗ đầu tiên gần công viên. Nhìn bảng hiệu sang chảnh, quảng cáo “học xong nói như Tây”. Vô bên trong thấy nhân viên mặc vest bảo đóng 50 triệu đồng liền kìa! Tui hỏi “cho xem thử lớp học được không?” thì họ lắc đầu: “Anh đóng tiền trước rồi em sắp xếp sau”. Chạy mất dép luôn.
Cuộc thử nghiệm tiếp theo
Trung tâm thứ hai hứa hẹn dạy free buổi đầu. Tui gật gù vô lớp. Cô giáo đứng nói 15 phút tiếng Việt, xong bật video YouTube rồi ngồi chơi điện thoại. Đứa học trò hỏi cách phát âm chữ “thought”, cô đáp: “Tra Google đi em”. Chán quá giữa giờ tui lén chuồn.
Gặp phải trung tâm “hổ báo”
Tới chỗ thứ ba thì vui lắm. Nhân viên như sói đói vồ lấy tui, kéo vô phòng kín ép ký hợp đồng:
- Hét giá gốc 30 triệu
- Rồi “giảm sốc” còn 20 triệu
- Xong còn bảo “chỉ giảm cho anh trong 5 phút”
Tui chạy ra xe mà chưa hết hồn.

Trải nghiệm bất ngờ
Mới chán thì gặp bà chị đồng nghiệp chỉ chỗ nhỏ xíu trong hẻm. Thấy mộc mạc nhưng giáo viên nước ngoài đứng dạy chính. Họ chẳng quảng cáo mà:
- Thấy học viên ngồi chật lớp
- Nghe rõ cả tiếng cười giỡn
- Thầy tây còn xuống tận bàn sửa lỗi
Hỏi thử học phí thì chỉ 4 triệu/tháng. Tui đóng tiền liền tại chỗ!
Tổng kết mấy chỗ đáng đồng tiền
Sau một tháng đập phố, nhận ra mấy chỗ này xịn:
Chỗ đầu tiên tuy bị mời chào nhưng bỏ qua được vì giáo trình rõ ràng.

Chỗ gần nhà thờ Đức Bà tuy chật chội mà ông chủ tự dạy rất tâm huyết.
Chỗ trong hẻm nhỏ của tui bây giờ là ngon nhất – đắt đỏ không bằng thực chất!
Mới biết chọn trung tâm tiếng Anh phải học thử tận mắt. Chỗ nào ép đóng tiền trước hay giảm giá “sập sàn” là chạy thẳng. Nhà người ta dạy thật thì họ để học viên nói thay cho quảng cáo.
Leave a Comment