Tui sẽ kể thật chi tiết hành trình đi tìm chỗ học tiếng Anh giao tiếp của tui ở Sài Gòn, mệt nghỉ luôn đó. Mọi chuyện bắt đầu từ cái lúc tui nhận ra: học online mãi vẫn như vịt nghe sấm, phải ra ngoài tiếp xúc mới lên trình được.

Khởi đầu là thất vọng
Đầu tiên, tui lên mạng gõ bâng quơ “học tiếng Anh giao tiếp Sài Gòn”. Trời ơi, cả trăm kết quả hiện ra, trung tâm nào cũng quảng cáo hay ho hết: “3 tháng nói như gió”, “giáo viên bản xứ top đầu”… Tin người vô tội vạ, tui đăng ký một chỗ gần nhà qua website. Đến buổi đầu, phát hiện lớp đông nghẹt, giáo viên người Việt dạy như đọc rap, còn mấy đứa bạn học thì cứ ngó điện thoại miết. Tui bỏ ngang sau 2 buổi, tiền học phí đóng rồi… tiếc hùi hụi.
Lên đường săn tìm khắp phố
Quyết không bỏ cuộc, tui dành nguyên một tuần, chạy xe máy khắp các quận trung tâm:
- Quận 1: Ghé mấy chỗ trên đường Nguyễn Huệ, Lê Lợi. Chỗ thì sang chảnh giá cắt cổ, học phí tính bằng triệu đô. Chỗ thì nhét tận 30 người một phòng, máy lạnh yếu xìu, ngồi 5 phút là toát mồ hôi. Thôi… next!
- Quận 3: Nghe đồn có vài trung tâm chất ở khu Võ Văn Tần. Đến nơi, một chỗ giá rẻ nhưng toàn sinh viên học để thi, không tập trung giao tiếp. Chỗ kia giáo viên Tây lai Việt dạy kiểu cùi bắp, phát âm nghe kỳ cục.
- Quận 10: Lòng vòng khu Đinh Tiên Hoàng, gặp ngay một chỗ mời chào cực nhiệt tình. Hỏi thử “Có giáo viên bản xứ không?” thì họ bảo “Có, nhưng đang nghỉ, tháng sau quay lại”. Nghe sạo quá, tui lượn.
Chân phồng rộp vì đi nhiều, nước uống hết cả chục chai. Mẹ nó, tưởng dễ mà khó thấy trời!
Vớ được vàng giữa… hẻm
Đang chán nản, tình cờ nghe bà chị đồng nghiệp kể về một nhóm học nhỏ do mấy đứa du học sinh về nước mở, dạy trong hẻm gần công viên Gia Định, Quận Phú Nhuận. Nghe kỳ quặc mà tới thử coi sao.
- Địa điểm: Hẻm nhỏ, dấu kín nên yên tĩnh, phòng học nhỏ nhưng có máy lạnh, bảng trắng dính đầy note màu xanh đỏ dễ thương.
- Cách dạy: Không giáo trình cứng! Mỗi buổi chọn một tình huống thực tế: đi phỏng vấn, mua đồ online, đi nhậu với đối tác… Giáo viên là mấy bạn trẻ phát âm chuẩn, hướng dẫn cách phản xạ, sửa lỗi liền tay.
- Học phí: Trả theo buổi, học thử 2 buổi không tính tiền. Đắt nhưng mà đáng đồng tiền.
Học buổi đầu về, tui bị chỉnh phát âm chữ “world” hoài mà vẫn sai, nhục nhưng mà… sướng! Được cười nói tự nhiên, xong làm bài tập về nhà qua group nhỏ nè.

Rút cục thì…
Tìm được chỗ ưng ý mất cả tháng trời lê lết khắp Sài Gòn. Bài học rút ra chua chát:
- Đừng tin bảng hiệu hoành tráng hay lời chào mời trên mạng. Phải đến tận nơi, xem lớp học THẬT.
- Chỗ đông chưa chắc đã chất, quan trọng là giáo viên có tâm và phương pháp rõ ràng.
- Mấy nhóm nhỏ trong hẻm hẻm đôi khi dạy thực tế hơn trung tâm lớn tiếng. Tìm kiểu này thì phải hỏi han, tin đồn là chính!
Giờ tui học được gần 3 tháng, vốn từ vẫn ít nhưng đỡ sợ nói, gặp Tây bụi cũng dám cà khịa vài câu. Mệt nhưng mừng vì không bỏ cuộc. Ai lận cận mà cần địa chỉ cụ thể, nhắn riêng tui chỉ cho, chứ post lên đây sợ họ tưởng quảng cáo, không hay!
Leave a Comment