Sáng nay ngồi uống cafe nhìn mấy đứa trẻ con trong xóm nói tiếng Anh lưu loát mà thấy tủi thân. Nhớ lại hồi đầu mình tự học tiếng Anh, cứ cắm đầu vô google “cách học hiệu quả” đọc 10 trang chả vận dụng được gì nên hôm nay quyết định kể lại hành trình mò mẫm của chính mình.

1. Lôi băng cũ ra xem rồi sợ phát khiếp
Năm ngoái vác đơn đi ứng tuyển chỗ mới, thấy yêu cầu tiếng Anh cơ bản mới dám nộp. Đến lúc test nghe thì tưởng đang nghe… thần chú. Mấy đoạn hội thoại đơn giản kiểu “What’s your name?” mà nghe như tiếng gió rít. Chạy về nhà lôi băng đĩa học hồi phổ thông ra mở, nghe người ta nói “Hello” chẳng hiểu gì mà thấy vừa nản vừa nhục.
2. Đốt tiền mua app rồi bỏ xó
Lên mạng đọc review thấy app học từ vựng quảng cáo “30 ngày thành thạo”, tưởng bở bỏ ra gần triệu đồng đăng ký. Học được ba ngày đầu reo hò như bắt được vàng, tới ngày thứ tư dính trận sốt tới tấp. Khỏi bệnh mở app ra học thấy đầy thông báo:
- Bạn đã bỏ lỡ 5 bài học!
- Chế độ streak bị reset!
Thế là tắt app đi, từ đó quên luôn mật khẩu đăng nhập.
3. Mò ra chiêu luyện nghe tử thần
May có thằng bạn du học chỉ: nghe đồ nhựa thay vì nghe vàng. Nó bảo cứ tìm clip ngắn 30 giây có phụ đề Anh – Việt, nghe đi nghe lại đến khi:

- Nhắm mắt vẫn hiểu đúng chữ nào
- Cảm nhận được chỗ lên xuống giọng
- Tự nhại lại mà không vấp
Mình chọn đoạn phỏng vấn Taylor Swift trên Youtube. Ngày đầu ôm tai nghe 2 tiếng, đầu nhức như búa bổ, chỉ lọc được mỗi từ “like”. Tới ngày thứ ba tự nhiên nghe rõ cả câu “I actually like to compose songs” mà giật cả mình.
4. Nạp từ vựng kiểu mổ cò
Biết đống từ vựng trong sách học thuật chẳng bao giờ dùng nên mình rủ bạn chat đơn giản trên Messenger:
- Bắt đầu bằng cách gọi “mâm cơm” là dinner plate thay vì gắp thức ăn
- Nói con mèo là “fur ball” thay vì cat
Mỗi lần định nói tiếng Việt lại lôi giấy ra vẽ hình minh họa rồi ghi từ tiếng Anh bên cạnh. Cả tuần đầu chỉ học được có 15 từ nhưng sau 2 tháng vô tình đọc được email tiếng Anh của sếp mà… không cần Google Dịch!

5. Đối thoại với gương
Sợ nhất là phần nói vì miệng cứng đơ như robot. Mỗi sáng đứng trước gương nhà tắm, vừa đánh răng vừa đọc mấy câu có sẵn. Lúc đầu giọng nghe như gà mắc thóc, nói xong đỏ mặt vì ngượng. Sau này quen dần, tự nghịch cảnh hội thoại:
- Tưởng tượng gọi đồ ăn
- Giả vờ phỏng vấn xin việc
- Chửi thầm thằng Tây ba lô hay đứng trước nhà
Hồi tháng trước khách Tây vào quán hỏi đường, mình lắp bắp chỉ được mà nó vẫn gật gù “Thanks!” là đủ biết mừng chảy nước mắt.
Kết cục: Không phải thần đồng gì mà đụng mặt tiếng Anh vẫn rụt rè. Nhưng giờ lên Grab chọn tài xế Tây vẫn bật mic nói được “Turn left here” là đủ hãnh diện. Chỉ cần nhớ: sai nhiều thành quen, nói dở thành hay!
Leave a Comment