Chuyện là thế này, thằng cháu lớp 6 nhà tôi hổng chịu học tiếng Anh online nữa rồi. Nhìn nó ngáp ngắn ngáp dài trước máy tính, tôi thấy phí thời gian quá. Quyết định hôm nay tự làm giáo viên dùm, dựng chiến dịch học tại nhà cho nó.

Thứ nhất, tôi lôi cái laptop cũ ra. Bật lên toàn chương trình học online miễn phí. Tôi tưởng đơn giản: kêu nó ngồi xuống, mở video lên coi. Ai dè mới được 15 phút, mắt nó nhìn ra ngoài cửa sổ, tay gõ gõ cái bàn vô hồn. Tôi đứng cạnh giám sát, nó giả vờ chăm chú. Tôi đi ra làm tách cà phê, quay lại thấy nó đã chuyển sang bấm điện thoại. Thế là ăn loạn!
Hết sức bực mình, tôi quẳng thử một trò chơi nhỏ. Kiểu đố từ vựng đồ đạc trong nhà. Vừa mở miệng “How do you say ‘cái bình nước’?”. Nó nhìn tôi ánh mắt trống rỗng: “Dạ… water jar? Water bottle?”. Tôi điên tiết: “Đốt cháy nhà ra mặt chuột! Bình nước là water jug chứ, cái này đâu có nút bấm!”. Nó cuối mặt xuống, không học nổi.
Lúc ấy tôi thấy vật lộn thật sự. Tôi nhận ra chỗ sai: để nó ngồi thụ động nghe giảng, tôi đứng đó quát tháo thì hỏng bét. Cần đập tan sự nhàm chán.
Quyết định lật kèo hoàn toàn:
- Chia nhỏ buổi học: chỉ 20-25 phút thôi, hết giờ là nghỉ. Không được cố đấm ăn xôi.
- Mượn thằng con lớn làm phụ huynh giả. Dặn nó kèm em học, thay phiên nhau đóng vai thầy trò dạy lại những câu đơn giản. Kiểu “Hello, my name is…” với nhau. Hai đứa cười như bò vỡ tổ nhưng lại chịu nói.
- Lục tung chạn bát tìm đồ vật đơn giản: cái ly, cái đĩa, cái muỗng. Viết chữ ra giấy sticky note: “cup”, “plate”, “spoon”. Rồi dính lên đồ vật ấy, đi đâu trong nhà cũng gặp tiếng Anh, quen mặt chữ.
- Tìm vài bài hát tiếng Anh tếu tếu, dễ nghe trên mạng, mở lớn lúc hai đứa rửa chén hay làm việc nhà. Chúng nó vừa làm vừa lẩm bẩm theo, vô thức học được vài câu.
Thử hai ba bữa, thấy khác hẳn. Cảm giác học không còn như bị tra tấn. Thằng cháu giờ tự giác hơn, dù vẫn chưa thành công chủ ngữ vị ngữ gì. Quan trọng là nó chịu mở miệng, không sợ nữa.

Tôi rút ra: học tại nhà cũng phải như nấu ăn, đừng rập khuôn trường lớp. Phải bỏ cái não giáo điều đi, lấy sự thoải mái làm đầu. Không máy móc, không nước mắt. Thời gian ngắn mà đều đặn, thực dụng. Vậy thôi!
Leave a Comment