Cứ mỗi lần gặp phản hồi bằng tiếng Anh từ đối tác, tôi lại tức mình nghĩ: “Hồi sinh viên lười học giờ khổ thật!”. Quyết tâm lục lọi khắp Hà Nội tìm chỗ học miễn phí, cắp sổ bút lên đường thôi.

Mở màn bằng cái tên nghe oai nhất
Hôm thứ Ba lò dò đạp xe sang Phố X vòng vèo. Nghe nói trung tâm tên Tây lắm mà vào mới tá hỏa: phòng học chật cứng như nêm, quạt trần quay kẽo kẹt. Cô giáo da ngăm đen nói chuẩn đấy, nhưng học viên ngồi dồn 3 người 1 bàn. Nhét vội số điện thoại đăng ký lớp sơ cấp đợt sau, về chắc phải mua thêm kem dưỡng da chỗ vai bị cọ sát!
Quả lừa kế hoạch
Rút kinh nghiệm, chọn cơ sở quận Đ gần công ty để tan ca học luôn. Bảng hiệu to đùng chữ “FREE ENGLISH” đỏ chói. Vừa bước vào bà chủ liền tươi cười chìa tờ giấy: “Em đóng 200k tiền tài liệu thôi là học thoải mái”. Lật mặt sau tờ rơi: phần “miễn phí” chỉ có 3 buổi đầu, nhìn biểu phí chằng chịt hoa mắt. Không kịp ngồi xuống đã chào thua quay xe.
Gặp phải tượng đài
Thứ Năm chạy tít sang Công viên Y theo lời mách bảo nhóm Zalo. Đúng 7h tối đứng co ro đợi mãi, bỗng thấy ông lão bệ vệ gậy chống đi tới. Thì ra giáo viên là cựu giảng viên đại học, dạy miễn phí vì đam mê. Mừng húm nhưng chỉ được nửa tiếng thì ổng ho sù sụ: “Hôm nay chúng ta dừng ở đây… khụ khụ…”. Lần sau quay lại thấy tờ giấy “Tạm ngưng vì sức khỏe” dán chằng. Thầy ơi sao không bảo trước!
Cú sốc thời lượng
Tin đồn về trung tâm của giáo sư Mỹ khiến tôi bỏ cả buổi trưa xếp hàng. Chật vật xin nghỉ sớm chạy đến nơi, nhân viên bảo: “Mỗi phiên chỉ nhận 15 người, anh quay lại lúc 4h chiều”. Ngồi bệt xuống vỉa hè vừa gặm bánh mì vừa đếm từng người ra về. Đến lượt mình vừa đứng dậy thì cô gái kế bên khóc thút thít: “Em đợi từ 1 giờ vẫn không vô nổi”. Thôi thì nhường suất, ngó nghiêng qua cửa kính: cả lớp đang ôm bụng cười trò thầy giáo nhảy Gangnam Style.
Thánh địa náo nhiệt
Phương án cuối cùng: câu lạc bộ gần hồ G theo chỉ dẫn của bác bán xôi. Địa điểm đúng là vui như trẩy hội: học viên xếp vòng tròn ngồi bệt cỏ, người bán trà chanh dọn ra tận nơi. Vừa chào hỏi bằng câu “Hi guy!” ngượng chín mặt thì có anh chàng lao tới: “Em là leader đây, chị đóng 50k tiền nước cho mỗi buổi nhé!”. Đang lóng ngóng thì cô gái người Đức ngồi cạnh nháy mắt: “Im lặng là vàng, tôi cũng chưa đóng tiền đâu”. Cả tối nói chuyện với cô ấy bằng điện thoại dịch Google, về nhà mỏi hàm vẫn cười.

Kết quả cắp sổ
Lượn cả tuần rút ra mấy điều cay đắng:
- Chữ “miễn phí” hay bị gắn sao chú thích li ti
- Lớp tốt nhất toàn nằm ở nơi đạp xe 45 phút vẫn chưa tới
- Giáo viên Tây giọng chuẩn hay bị… thay thế bất đắc dĩ
- Muốn học free phải giỏi kỹ năng đợi chờ + đấu trí phí tiềm ẩn
Cuối cùng chọn cách bắt chuyện với khách du lịch ở hồ Hoàn Kiếm, tối về xem phim trên Netflix tắt phụ đề. Nhưng mà chẳng hiểu sao hôm qua đứng gọi bác bán bánh cuốn: “How to do this street food?” – thấy bác nhìn tôi như phát hiện sinh vật lạ. Thôi đành về lên Youtube học tiếp!
(Đang viết dở đoạn kết thì sếp chọi ngay gấp tài liệu báo cáo tiếng Anh. Mẹ kiếp, học miễn phí tốn tiền ăn xôi gấp 3 lần tiết kiệm được!)
Leave a Comment