Ban đầu, tôi cầm điện thoại lên Google cái rụp
Sáng nay mở mắt ra, tự dưng nhớ tới hồi mới tập tành học tiếng Anh. Nghĩ lại thấy buồn cười vãi chưởng – cắm đầu vô sách vở, mở Youtube coi đủ thứ mà 6 tháng trời như vịt nghe sấm.

Tôi đập bàn quyết định tự làm thử nghiệm. Lục hết mấy app học trên điện thoại, tải cả đống về xem cái nào dễ nuốt. Xong xuôi, tôi lôi giấy bút ghi chép như đi chợ:
- Mẹo 1: Quẳng hết sách ngữ pháp sang một bên – Bỏ luôn mấy cuốn dày cộp, chỉ bật phim hoạt hình Disney+ coi không sub. Ban đầu nghe như tiếng hành tinh khác, nhưng cố nghe hoài tự nhiên quen tai.
- Mẹo 2: Nói bừa đi đã – Tắm xong đứng trước gương, tự nói chuyện một mình kiểu “Today… I eat… bread”. Phát âm sai be bét nhưng kệ, cứ bắn ra miệng đã.
- Mẹo 3: Dùng app ngu như trẻ con – Tìm cái app toàn hình con chó, trái chuối dạy từ vựng. Học như đứa nhỏ 3 tuổi, thấy hình trái táo thì hô “apple” cho tới khi thành phản xạ.
- Mẹo 4: Nhạc chế là vũ khí – Nghe bài hát quen thuộc rồi tự chế lời tiếng Anh. Đi vòng quanh nhà hát “Hello toilet, my old friend…” nghe ngu mà nhớ dai kinh dị.
- Mẹo 5: Làm màu với điện thoại – Đổi ngôn ngữ điện thoại sang tiếng Anh, dùng Google dịch tra từ mới gặp hằng ngày như “nồi cơm điện”, “xịt khoáng”.
Kết quả sau 3 tuần vật lộn
Đầu tuần này đi Starbucks, thử bạo gan gọi “I want… this… cold… coffee” – bị nhân viên hỏi lại “Ah, Frappuccino?” Thế là gật đầu cười nham nhở như đứa được kẹo.
Ức chế nhất là hôm thử nói chuyện với con mèo. Nó ngồi ngơ ngác nhìn tôi rồi bỏ đi khi tôi lảm nhảm “Do you… want fish?”. Nhục cái mặt nhưng mà vui!
Túm lại: Ai bảo học tiếng Anh phải nghiêm túc ngồi bàn học là đang dối mình đấy. Cứ làm trò như tôi, sai đầy ra nhưng ít nhất trong 1 tháng đã biết văng tục bằng tiếng Anh mấy câu cơ bản rồi!
Leave a Comment