Sau mấy năm đau đầu vì tiếng Anh công sở toàn dùng Google Dịch, tui quyết định tự vác mặt học tại nhà. Mục tiêu: nói chuyện được với khách Tây mà không đơ người như tượng gỗ. Ban đầu nghĩ đơn giản lắm – mở YouTube coi vài clip là xong. Ai ngờ…

Tuần 1: Rối như canh hẹ
Tải đại mấy app free trên điện thoại. Sáng học từ vựng, trưa luyện nghe, tối ngữ pháp. Chưa được 3 ngày đã thấy:
- Bị nhồi 50 từ/ngày không nhớ nổi
- Nghe audio cứ như tiếng gió ào ào
- Lên Reddit đọc cmt của người ta mà không hiểu slang là gì
Định bỏ cuộc luôn, may gặp thằng bạn làm IT chỉ cho 3 mẹo.
Mẹo #1: Cướp microphone của YouTube
Thay vì ngồi nghe thụ động, tui bật transcript lên rồi đọc theo từng câu. Gặp video nào dạy phát âm là tui pause lại, áp điện thoại vô miệng ghi âm rồi so lại xem giống không. Kiên trì kiểu này 2 tuần, cái miệng nó mềm ra hẳn. Đặc biệt học mấy câu daily kiểu “Gimme a sec” hay “My bad” – cần lúc nào phun ra lúc đó.
Mẹo #2: Lập “vùng ném bom” từ vựng
Không nhồi chữ chung chung nữa. Tui chọn luôn lĩnh vực IT (ngành tui làm) tập trung học. Ghi hết từ về coding, meeting, report vào cuốn sổ con. Đi vệ sinh cũng lôi ra nhẩm mấy thuật ngữ hay gặp như “deadline”, “debug”, “stand-up meeting”. Chừng 100 từ là nói chuyện với sếp Tây khớp liền.
Mẹo #3: Giả làm khùng mỗi sáng
Mỗi sáng tắm xong, tui đứng trước gương 7 phút tự nói tiếng Anh một mình. Chủ đề ngẫu hứng: khi thì mô tả đồ ăn sáng, khi thì phàn nàn về mạng chập chờn. Lúc đầu ngượng chết đi được, nói như bị ngắc. Nhưng sau 1 tháng quen dần, ra quán cà phê gặp Tây phượt bỗng dưng buột miệng: “Your tattoo looks sick man!” – tự nhiên quá chời!

Giờ đây sau 4 tháng, tuy chưa thành master nhưng đi phỏng vấn không cần chuẩn bị script trước. Điều hay nhất? Zero đồng tiền học phí, chỉ tốn mỗi cái điện thoại cùi và mớ giấy note dính đầy tủ lạnh. Muốn giỏi thì cứ bắt tay vô làm – nói nhiều quen miệng, nghe hoài thành quen tai thôi!
Leave a Comment