Hồi mới tập tành học tiếng Anh, tui cứ như gà mắc tóc vậy. Sáng nào cũng quất 3 tiếng một mạch, cuối tuần lại nhồi thêm đống video youtube. Chả hiểu sao học riết mà mấy tháng sau vẫn ú ớ chẳng nói được câu nào ra hồn, cái đầu cứ ong ong.

Bỏ Hết Rồi Làm Lại Từ Đầu
Phát mệt, tui bỏ luôn mấy app học chữ, xếp cả giáo trình sang góc bàn. Ngồi nghĩ lại, chợt nhận ra học kiểu “no dồn đói góp” chả ăn thua. Thế là lục tủ lấy cuốn sổ cũ, vạch ngay cái thời gian biểu kiểu mới:
- Sáng 6h30: Vừa đánh răng vừa bật podcast to lên. Không cần hiểu, chỉ cần tai quen âm
- Trưa 12h15: Ăn cơm xong coi 1 tập phim hoạt hình ngắn, tắt phụ đề
- Tối 8h00: Ngồi đọc truyện tranh tiếng Anh 20 phút, gạch chân từ lạ
- Tối 9h30: Tự nói chuyện một mình 5 phút trước gương
Kiên Trì Bám Sát Chiến Thuật
Tuần đầu cực kỳ vật vã. Ngày thứ 3 nghe podcast mà như vịt nghe sấm, đêm nằm cứ văng vẳng tiếng nói mà chả nhớ được từ nào. Nhưng tui ráng chịu đựng không bỏ buổi nào, cứ đúng giờ là làm như máy:
Cứ vậy găm hơn 2 tháng thì bắt đầu thấy cái mồm mình bật ra mấy câu đơn giản không cần suy nghĩ. Nhớ hồi đi siêu thị gặp ông Tây hỏi đường, tự dưng “go straight” phóng ra ngon ơ. Về nhà sướng rơn cả tuần!
Kết Quả Xứng Đáng
Đến bây giờ đã gần nửa năm, mỗi ngày vẫn chăm chỉ theo “lộ trình tự chế” đều như vắt chanh. Tui đúc kết mấy điều quan trọng này:
- Không cần nhồi nhét, chỉ cần đều đặn mỗi ngày như cơm bữa
- Nên ghép việc học với thói quen có sẵn (ăn cơm, đánh răng, đi ngủ)
- Quan trọng nhất vẫn là nghe thật nhiều, cái tai phải quen trước khi cái miệng hoạt động
Giờ nhiều khi bật nhạc tiếng Anh làm việc, tự dưng giật mình nhận ra mình hiểu lyrics mà không cần cố gắng. Cái cảm giác “à ờ tui đang tiến bộ” nó đã lắm mấy bác ạ!

Leave a Comment