Mình đã chán ngấy việc ngắc ngứ khi phải nói tiếng Anh với mấy ông khách Tây rồi. Lương tháng trước bị trừ cả đống tiền chỉ vì lóng ngóng mãi không diễn tả nổi mấy cái thông số kỹ thuật cho thằng cha người Mỹ. Được đồng nghiệp mách cho kênh dạy nói tiếng Anh trên mạng, mình xách điện thoại lên nghiên cứu liền.

Bước Đầu Lọ Mọ
Tối thứ Hai tuần trước, mình ngồi cắm mặt vô YouTube gõ mấy từ khóa như “luyện nói tiếng Anh online free”. Hốt nguyên một chùm video gắn mác “học cấp tốc 7 ngày”, bật lên nghe như bị ong chích vào tai. Quá trời thuật ngữ lạ hoắc như “intonation” với “linking sound”, xem 15 phút mà đầu óc quay cuồng như đi trên thuyền giữa biển. Xác định tự học kiểu này chắc mình tẩu hỏa nhập ma sớm.
Lục Lọi 3 Mẹo Dễ Ợt
May sao lướt phải kênh của một chị Việt Kiều sống ở Canada. Ảnh bảo muốn nói lưu loát nhanh thì đừng học lan man, chỉ cần nắm 3 cái cốt lõi:
- Bắt chước y chang người ta: Bật video YouTube có phụ đề tiếng Anh lên, họ nói gì mình nhại lại từng chữ, từng ngữ điệu. Điều chỉnh tốc độ xuống 0.75x cho dễ nuốt.
- Thuộc lòng 10 mẫu câu “cửa miệng”: Mỗi ngày học lủm bủm 3 câu kiểu “I need more time to…”, “Could you explain that again?”… Lặp đi lặp lại cho tới khi bật ra tự nhiên như hít thở.
- Đếm từ vựng bằng ngón tay: Mỗi ngày chỉ học 5 từ mới thôi, nhưng dán đầy giấy nhớ lên tường nhà tắm, tủ lạnh, thậm chí cả màn hình điện thoại.
Mình Vật Lộn Thế Nào?
6h sáng hôm sau, vừa đánh răng vừa bật video dạy phát âm chuẩn giọng Mỹ. Lần đầu nhại theo kiểu “water” mà phát âm thành “wota” nghe như tiếng gà bị cắt cổ. Con bé hàng xóm ở dãy trọ thấy thế còn cười rúc rích. Mình đành đeo tai nghe vào rồi nói chay, giọng méo mó như người bị nghẹt mũi mà cũng mặc kệ.
Buổi tối đang ngồi xem phim thì phát hiện mình vẫn đọc sai tùm lum chỗ nối âm kiểu “not at all” (nghe thành na-da-tồ). Bực quá tắt máy lôi giấy ra viết đi viết lại mấy câu mẫu. Đến lúc thuộc làu câu “I didn’t catch that” thì mỏi tay đến nỗi cầm đũa còn run. Ngày thứ 3 nản quá định bỏ cuộc, đi đâu cũng thấy giấy nhớ màu vàng dán đầy tường hoa cả mắt.
Kết Quả Bất Ngờ
Sáng nay thử gọi điện đặt đồ ăn qua app giao hàng của Tây. Mình tuôn một mạch: “Hello! Could I get a chicken sandwich without onions? And could you make it spicy?”. Đéo thể tin nổi vì bản thân nói trơn tru chưa từng thấy! Mặc dù bên kia giọng Úc nghe như vịt đực, nhưng cuối cùng họ cũng xác nhận đơn hàng đúng ý. Còn thừa đà, liền chủ động chat nhỏ nhẹ hỏi thằng tây ba lô ở quán cà phê: “Where did you get that cool hat?” — nó cười toe toét kể chuyện mua ở chợ Bến Thành!

Ừ thì giờ phát âm vẫn còn kiểu “bồi” như học sinh cấp 2, nhưng cái đêm nói chuyện được cả tiếng đồng hồ với ông Tây mà không cần vứt điện thoại cho đồng nghiệp… đúng là cảm giác đã đời. Bà chị bán hàng chợ Bến Thành nhìn mình tròn mắt: “Ê, mày luyện chỗ nào mà tiến bộ thần tốc vậy?”
Leave a Comment