Hôm nay tao quyết định chia sẻ cách tao dạy thằng em họ học tiếng Anh giao tiếp. Thằng nhóc mới chập chững học mà cứ ậm ừ hoài, nên tao phải nghĩ cách dạy sao cho dễ vô đầu nhất.

Chuẩn bị đồ nghề
Mở tủ lôi ra cả đống thẻ học cũ mèm. Xong rồi cầm bút lên viết vài câu đơn giản kiểu “I eat rice”, “She drinks water” lên mấy cái ly giấy. Cứ tưởng mua bộ flashcard cho xịn, nhưng nghĩ lại thôi tiết kiệm tiền đi ăn bánh mì còn hơn.
Vác đồ ra thực hành
Trước tiên lôi thằng nhóc ra bàn:
- Bắt nó đứng dậy làm động tác uống nước rồi hét “I DRINK!”
- Chơi trò úp ly – úp cái ly có câu nào thì đọc câu đó
- Vẽ bậy lên bảng hình trái chuối với chữ “BANANA” to tướng
Tự nhiên nó cười hăng hắc, chắc tại tao vẽ trái chuối giống… cái khác.
Gặp phải rắc rối
Mới được 10 phút thì thằng cu nhíu mặt: “Anh ơi em quên hết rồi!”. Tao bực mình suýt đập bàn, nhưng nhớ mình còn ghi hình đăng TikTok phải nhẹ nhàng. Thế là lại bày trò đóng vai bán hàng:

- Tao chìa trái cam: “How much?”
- Nó ấp úng: “T-t-ten thousand?”
- Tao phì cười: “Đắt vậy mày!”
Chơi xong mấy vòng thì nó nói “one thousand” rõ ràng luôn.
Cái kết bất ngờ
Lúc sắp xong, con bé hàng xóm chạy qua chơi. Tao mới hứng lên bảo thằng nhóc nói “Hello”. Ai ngờ nó đứng hình 5 giây rồi gào “I… LOVE YOU!”. Con bé mặt đỏ lựng, tao thì cười ngất. Đúng là học kiểu gì ra kiểu đấy!
Quan trọng nhất là vứt hết sách vở khô khan đi. Cứ để tụi nhỏ vừa chơi vừa la hét câu đơn giản, tự khắc nó nhớ. Giống như cách mày nhớ giá bánh mì thịt vậy – tự nhiên vô đầu xong luôn!
Leave a Comment