Hôm ấy mình đang ngồi xem lại phản hồi về khoá học tiếng Anh cũ thì chợt nhận ra: nhiều học viên chán ngắt với cách tư vấn truyền thống. Cứ gửi bảng giá rồi liệt kê lịch học – xong! Mình quyết định phải làm gì đó khác đi.

Bước Một: Vứt Cách Cũ
Mình lôi cái form chọn lớp cũ ra ngó nghiêng. Toàn câu hỏi kiểu “Bạn muốn học giao tiếp hay luyện thi?” – chung chung quá! Xoá sạch. Thay vào đó, mình bắt đầu ngồi nhớ lại từng lần học viên than phiền.
-
Họ kêu nhất mấy cái này:
- Tư vấn viên đẩy lớp đắt tiền dù mình chỉ cần học căn bản
- Nhận xong lịch học rồi chẳng biết hỏi ai khi thấy không hợp
- Toàn nói chữ chuyên môn khó hiểu, nghe xong vẫn mù tịt
Vọc Ra Công Thức Mới
Tối thứ bảy, mình lôi sổ ra vạch 3 cột: Sở thích – Khó khăn – Thời gian rảnh. Thử áp dụng ngay với em sinh viên năm nhất tên Mai nhắn tin hỏi lớp.
Thay vì hỏi “Em cần học để làm gì?”, mình bảo: “Kể chị nghe lần gần đây nhất em thấy tiếc vì không nói được tiếng Anh đi!”. Cô bé kể luôn chuyện thấy ông Tây hỏi đường mà ú ớ, mặt nóng bừng. Thế là mình biết ngay nên đẩy lớp phản xạ giao tiếp chứ không phải IELTS.
Thêm Một Nút Khẩn Cấp
Khi gửi lịch trình, mình không quên nói thêm: “Mai thử đi học buổi đầu, nếu thấy không hợp tính cô giáo cứ nhắn ‘DỪNG LẠI’ là chị đổi lớp khác ngay”. Chưa hết, còn tặng kèm ba câu hỏi chắc chắn phải hỏi khi thử lớp:

- Giáo viên có chỉnh phát âm liên tục không?
- Thấy mình nói sai có ai cười không?
- Lớp có trò chơi gì để quên ngại không?
Kết Quả Mắt Thấy
Sau một tháng áp dụng, mình sững sờ khi xem thống kê:
-
Thay đổi rõ nhất:
- Tỷ lệ học thử rồi đăng ký chính thức tăng gấp đôi
- Không ai hỏi lại lần hai “Lớp này học gì vậy chị?”
- Nhắn tin “DỪNG LẠI” chỉ có một trường hợp
Mấy đứa nhân viên ở trung tâm ban đầu còn kêu mất thời gian. Giờ thì chúng nó rút kinh nghiệm: thay vì tống form, cứ bảo học viên kể chuyện mắc kẹt chỗ nào trước đã. Lại còn vui hẳn lên vì không bị chửi “tư vấn như cái máy” nữa!
Leave a Comment