Hôm nọ rảnh rỗi, thấy bọn nhóc nước ngoài trên YouTube nói tiếng Anh vanh vách, tự nhiên nghĩ: “Sao mình không thử dạy cu nhóc nhà mình?”. Thế là lôi luôn cái điện thoại ra, lên mạng search bí kíp dạy tiếng Anh giao tiếp cho trẻ con tại nhà. Ối giời, toàn bài viết dài ngoằng với đủ thứ phương pháp cao siêu, đọc mà hoa cả mắt. Cuối cùng, quyết định tự mày mò làm theo cách của mình, đơn giản thôi mà!

Bước 1: Chuẩn bị đồ nghề
Mở ngăn kéo tìm mấy tờ giấy trắng còn thừa, cắt thành từng miếng vuông vuông. Lôi bút màu ra vẽ đại hình con mèo, con chó, trái táo, cái ghế… mỗi thứ một tờ. Vẽ xấu muốn chết nhưng kệ, nhìn ra hình là được! Xong rồi lên mạng kiếm mấy bài hát tiếng Anh đơn giản, tải về bỏ vào cái loa cũ. Tự nhủ: “Có flashcard tự chế với bài hát, đủ xài rồi!”.
Bước 2: Bắt tay vào “lên lớp”
Chiều thứ Bảy, kéo thằng cu lại, bật bài “Baby Shark” lên. Nó nghe giai điệu vui vui là nhảy cẫng lên ngay. Mình cầm tấm flashcard hình con cá mập lên, hét to “SHARK!”, làm điệu bộ vẫy tay như cá bơi. Thằng bé cười khành khạch, đập tay vào tấm hình nói theo “Sa! Sa!”. Mình phì cười bảo “Ờ, gần đúng rồi! Shark con!”. Thế là nó gào “Sa con!” – thôi kệ, khen “Giỏi!” luôn cho nó phấn khởi.
- Mẹo: Hôm sau thử dạy màu sắc. Nhặt cái áo đỏ của nó, giơ lên nói “RED!”, rồi chỉ sang cái ly màu xanh kêu “BLUE!”. Nó lẩm bẩm “Dờ… Du!” kiểu gật gù. Mình cũng không ép, cứ để nó bắt chước tự nhiên.
- Vấp ngã: Có bữa mở sách dạy chữ cái, nó liếc qua cái là lăn ra bò đi chỗ khác chơi xe. Mình đập bàn cái “bụp”, ngoảnh lại thấy mặt nó tiu nghỉu, thôi lại phải bật nhạc lên dụ lại từ đầu. Mệt phờ râu!
Bước 3: Kiên nhẫn là chìa khóa
Sau một tuần “đấu vật” với thằng cu, tự dưng sáng nay nó chỉ vào cốc sữa kêu “Milk! Milk!”. Trời ơi, mừng muốn khóc! Lúc dọn cơm chiều, mình cầm đĩa thức ăn lên giả vờ hỏi “Are you hungry?”. Nó tuy không hiểu câu dài nhưng thấy mình đưa đĩa ra, gật đầu nhoáng cái “Yes!” nghe rất đã. Cả nhà cười rần rần.
Rốt cuộc thì kinh nghiệm rút ra:
- Đừng quan trọng chuyện phát âm chuẩn như Tây ngay. Cứ để con nói theo phản xạ tự nhiên, vui là chính.
- Mỗi ngày chỉ cần 5-10 phút, nhưng phải đều đặn. Bận quá thì bật nhạc tiếng Anh lúc tắm cũng được.
- Không cần giáo trình đắt tiền. Lấy đồ chơi, đồ vật trong nhà làm công cụ dạy là phê nhất.
Giờ nhìn lại cả quá trình, thấy cũng khá trời. Tuy mệt nhưng khi nghe con bật ra vài từ, cảm giác sung sướng hơn được thưởng. Ai đang định thử như mình thì cứ bắt đầu đi, đừng sợ sai! Lỡ có hôm con không hợp tác thì nghỉ ngơi, mai lại tiếp tục chiến. Quan trọng là hai mẹ con cùng cười vào mặt mớ chữ nghĩa khó nhằn kia thôi!

Leave a Comment