Hôm nay mình muốn chia sẻ hành trình tự học tiếng Anh giao tiếp qua YouTube của bản thân, kiểu như nghèo mà phải tự bơi ấy. Ban đầu thực sự loạn cả lên.

Lúc đầu mù mờ như vịt nghe sấm
Mở YouTube gõ “học tiếng Anh giao tiếp” cái à, ra cả đống video từ 10 năm trước đến giờ. Thấy cái nào cũng ghi “FREE” nên click đại cả trăm cái. Xem được 5 phút đầu, thấy giáo viên Tây ba xí ba tú quảng cáo khoá học, clip cứ nhảy qua nhảy lại quảng cáo như đám cưới. Xem 3 ngày liền chẳng nhớ được câu nào, chỉ nhớ mấy cái intro nhạc “tùng chí chình” hoài.
Vỡ lẽ ra vài cái mẹo cực đơn giản
Tức quá ngồi nghĩ lại:
- Lọc theo thời gian gần nhất: Chọn mục “Năm nay” cho nó hot trend, tránh mấy video dạy từ “floppy disk”
- Thêm từ khoá “cho người mới”: Bớt mấy ông bà giáo sư nói như máy bay phản lực
- Tắt chuông thông báo: Cái này quan trọng! YouTube hay dụ view bằng clip lạc chủ đề, định xem từ vựng lại thành nấu ăn
Cày cuốc thực tế thế nào
Mình tự đặt luật cho bản thân:
- Chọn đúng 1 kênh chủ lực: Tìm kênh nào có playlist bài bản, không đứt quãng. Quất 15 phút mỗi sáng thôi, nhiều quá tẩu hoả
- Cầm sổ tay ghi chép bậy bạ: Nghe được cụm nào lạ ghi đại kiểu “I’m freaking out = tao sợ vãi”
- Nhại giọng thật to: Dù ở nhà vẫn bị hàng xóm đập vách nhưng kệ! Nói sai rồi nghe lại video mới thấy ngượn
Thành quả bất ngờ
Kiên trì 3 tháng thì có vài cái hay ho:
- Đi Starbucks gọi đồ tự tin hơn hẳn, không còn kiểu “give me coffee… small”
- Nghe YouTuber nước ngoài chửi nhau hiểu được 50% (phần quan trọng nhất!)
- Dạn mồm khi gặp Tây ba lô ở phố cổ, biết nói mấy câu đơn giản như “chỗ này bánh mì chém đắt vồn”
Thực ra vẫn nói ngọng tùm lum với quên từ vựng như cơm bữa. Nhưng mà free thì đòi hỏi gì? Được đến đâu hay đến đó, quan trọng là đỡ tốn cả đống tiền mua khoá học online rồi ngủ gục trước màn hình!

Leave a Comment