Mình nhớ hồi đầu học tiếng Anh như gà mắc tóc, cứ mở miệng ra là não đơ luôn. Cắm đầu học ngữ pháp hoài mà nói một câu “How are you?” còn run bần bật. May quá nghĩ ra cách tự luyện đơn giản, duy trì đều đặn mỗi ngày, giờ đỡ hẳn!

Khởi đầu kiểu tự kỷ
Nguyên sáng thứ Hai, quyết tâm ngồi trước gương lúc 6h sáng. Nhắm mắt tưởng tượng đang đứng trước ba người nước ngoài, mồ hôi túa ra dù đang ngồi điều hòa. Thốt lên câu “Nice to meet you” giọng lạc cả cỡ, nghe như gà bị nghẹn. Chán nản định bỏ cuộc thì nhìn đồng hồ… mới có 6h05.
Bước tôi tự chế
- Bước 1: Đọc chọi bóng chuyền – Cầm trái bóng hồi nhỏ, đọc to 5 câu giới thiệu bản thân. Đọc trúng câu nào úp mặt vô bóng, lúc đầu mặt bị úp liên tục. Đến chiều thuộc lòng được 3 câu không úp mặt.
- Bước 2: Diễn kịch câm – Tự nghĩ tình huống đi mua đồ ở siêu thị. Đứng một mình trong phòng la hét “How much is this?” rồi tự trả lời “Too expensive!”. Hàng xóm tưởng nhà có chuyện gõ cửa ầm ầm.
- Bước 3: Thu âm chửi thề – Dùng điện thoại ghi lại giọng mình nói. Nghe phát đầu tiên muốn đập máy, giống y như thằng hề xiếc. Nghe riết thành quen, thấy chỗ nào vấp thì sửa theo kiểu uốn lưỡi mấy lần.
- Bước 4: Hát vu vơ – Chọn bài nhạc Mỹ Tâm cực chậm, cố gắng nối từ cho giống ca sĩ. Lúc đầu hát như người say rượu, dần dà nói tự nhiên hơn dù phát âm vẫn sai be bét.
- Bước 5: Nói ngược nói xuôi – Xem video YouTube bắt chước cách nói của người bản xứ, kéo thanh tua chậm tới mức nghe rõ từng chữ. Luyện kiểu “whaaaat?” kéo dài âm kiểu con nít, ngồi cười một mình cả buổi.
Kết quả muốn khóc
Sau đúng 1 tuần, lên Zalo gọi video cho đứa bạn du học. Mở miệng nói “Long time no see” nghe được ro ro, nó dựng cả tóc gáy. Nghe thấy gió sột soạt do thu âm bằng quạt điện nhưng quan trọng là thằng bạn hiểu được. Muốn rơi nước mắt luôn!
Giờ vẫn luyện đều như vắt chanh, mỗi sáng đứng trước bếp nói chuyện với nồi cơm điện bằng tiếng Anh. Tự nhiên thấy đồ dùng trong nhà đều biết nói tiếng Anh hết. Nồi cơm còn phát âm chuẩn hơn mình mấy bậc.
Leave a Comment