Lúc đầu tao hoàn toàn mù tịt
Nhớ lại hồi mới tập tành học giao tiếp tiếng Anh, đầu tao cứ rối như canh hẹ. Ngồi nhìn cái app học tiếng Anh, chữ nghĩa loạn xạ cả lên, toát hết cả mồ hôi hột. Thật sự không biết phải bắt đầu từ cái đéo nào cả, cứ như con thuyền lênh đênh giữa biển không biết đường mà lần.

Quyết định nhảy bổ vào thử
Thôi thì tao nghĩ cứ đơn giản thôi, đừng nghĩ ngợi nhiều. Tao bắt đầu bằng cách:
- Mở nhạc tiếng Anh mọi lúc mọi nơi: đi tắm, nấu cơm, rửa bát. Nhạc pop đơn giản, dễ nghe, giai điệu lặp đi lặp lại. Tao chọn mấy bài như:
- “Happy” – Pharrell Williams
- “Count On Me” – Bruno Mars
- “You Are My Sunshine” bản cover
Tao không cố hiểu hết lời, cứ bật lên nghe vô thức thôi. Mới đầu nghe như vịt nghe sấm, sau dần dần bắt được vài từ quen quen.
- Bạo dạn nói vài câu ngắn ngắn ra tiếng khi xem phim hoặc YouTube. Thấy diễn viên nói “How are you?”, tao cũng lẩm bẩm theo “Hao a diu?” dù phát âm nghe vẫn như cái máy xay thịt. Cứ nói đại, kệ mẹ nó sai hay đúng.
- Chộp ngay cơ hội gặp Tây ngoài phố cổ. Thấy ông Tây nào nhìn hiền hiền là tao lao tới, mồm run run bặm bặm: “Hello… I… friend!”. Có lần vừa nói vừa run quá nên ông Tây nghe thành “I fry it!”, nhìn tao với ánh mắt cực kỳ hoang mang.
Cái bước ngoặc to đùng
Tao phát hiện ra bí kíp này tự kỷ ám thị với thú bông. Nghe ngu nhưng hiệu quả bất ngờ lắm. Tối nào tao cũng ôm con gấu bông cũ rích, đóng giả làm hai vai:
- Tao: “Hello Teddy! How… today?” (cố bật âm “are you”)
- Rồi tự trả lời giọng khác: “I’m fine! You? Chủ?”
- Tao: “Oh me… good! Have… noodle today! Yummy!”
Mới đầu nói chậm rì rì, từng từ một. Nhưng tự nhiên sau vài tuần, mồm nó tự bật ra được cụm “How are you today?” trôi chảy hơn trước, không còn như bị ai bóp cổ nữa.
Tới giờ vẫn tiến bộ từng ngày
Thực lòng mà nói, tao vẫn dốt đặc cán mai ngữ pháp với mấy từ khó nhai. Nhưng ít nhất giờ gặp ông Tây bán hàng rong ngoài phố, tao không còn đứng hình hay toát mồ hôi nữa. Tao tự tin nói được mấy câu đơn giản:

- “How much?” rồi chỉ tay vào đồ
- “Too expensive!” khi thấy chát quá
- “Okay, I buy!” khi đồ vừa ý
Mấu chốt vẫn là đừng sợ sai. Cứ nói đại ra, sai thì sửa. Kiên trì nghe đi nghe lại, lặp đi lặp lại hàng ngày, từ từ nó sẽ vào đầu lúc nào không hay.
Leave a Comment