Hôm nay tui muốn chia sẻ hành trình chọn kênh học tiếng Anh mà tui đã đập đầu vỡ trán mấy tuần liền. Ban đầu cứ tưởng đơn giản nhưng ai ngờ…

Vật vã cầm đèn chạy trước app
Mở đầu bằng cái app nổi tiếng ai cũng khen. Tưởng đâu dễ xài, kết quả đăng nhập rồi nó bắt nạp tiền liền. Cứ mỗi bài học mở khóa là tốn thêm một mớ, ngứa mắt muốn khóc. Cố học thử 3 ngày thấy mệt nghỉ – bài nào cũng giống nhau, cứ nhai đi nhai lại mấy câu cơ bản hoài.
Quất thử trang “thầy Tây”
Chuyển qua trang có người nước ngoài dạy trực tiếp. Cái hay là được sửa phát âm khắc nghiệt, sai một ly là thầy bắt đọc lại liền. Nhưng mà mắc cười ở chỗ, tui đang học buổi đầu đã bị ném vào nhóm trình độ cao. Nghe không kịp chữ nào luôn, cứ như vịt nghe sấm, mặt dại ra nhìn đồng hồ đếm ngược cho hết giờ.
- Ưu điểm: Tây chỉnh giọng đúng ngay, không sợ bị lỗi hoài
- Nhược: Tiền đắt gấp đôi app kia, chọn trình độ như đánh đề – may rủi
Quay về thời analog
Chán đời tải app, tui lôi sách giáo khoa cũ ra tự học. Được cái rẻ với chủ động giờ giấc. Nhưng học được 2 bữa thì phát điên vì không biết mình phát âm sai đúng ra sao. Đọc bừa đọc bãi như gà mắc tóc, sau này sợ thành thói quen khó sửa.
Bất ngờ từ app podcast miễn phí
Tình cờ đứa bạn chỉ cái app radio tiếng Anh free. Lúc đầu nghe như vịt giời, dần dần chọn mấy kênh có tốc độ chậm để nghe. Mắc cười là tai quen dần, học được vài cụm hay ho mà sách không có kiểu “break a leg”, “hang in there”. Tối nào đi ngủ cũng bật chừng 20 phút.
Kết cục sau 1 tháng rưỡi lăn lộn, tui vạch ra mấy điểm chính:

- App trả phí: Đứa nào dư dả tiền thì xài, đừng tin review “thần thánh”
- Học trực tiếp: Chọn lớp test trình độ kỹ, đừng nhắm mắt đăng ký
- Sách vở: Phải có người kiểm tra phát âm giùm
- Podcast: Cứ nghe vô tư, free mà giật được thành quả
Giờ thì cứ kết hợp podcast với 30 phút học sách mỗi tối. Còn tiền đâu mà đốt vô mấy khoá học đắt đỏ, thà để mua trà sữa còn hơn!
Leave a Comment