Hôm nay mình chia sẻ thử nghiệm gần nhất của bản thân nè – kiếm cách học tiếng Anh cho người như mình, đầu tắt mặt tối suốt ngày. Tìm được mấy phương pháp “chỉ 5 phút mỗi ngày” đấy, lời đồn hay mà không biết có thiết thực không. Thế là mình quyết định làm chuột bạch luôn, thử đủ cả 5 cách trong hai tuần xem sao.
Khởi động kiểu “tự kỷ ám thị”
Ngày đầu tiên ngồi xuống, mình mở điện thoại lên, tự nhủ “chỉ 5 phút thôi, gắng lên nào“. Truy cập vào app học từ vựng cũ mèm đã cài từ… hai năm trước chưa mở lần nào. Chọn chủ đề “Đồ dùng văn phòng” – nghĩ chắc dễ nhai. Ừ thì cũng được 10 từ mới. Xong. Đúng 5 phút, mình tự thưởng cho bản thân một cái gật gù, kiểu “thấy chưa, dễ ẹc!”
Thử thách số 2: Điện thoại biến thành đồng hồ báo thức… học hành
Qua ngày thứ hai, mình set báo thức trên điện thoại vào giờ ăn trưa, 13h đúng. Keng keng! Chuông reo, đang nhai miếng cơm cuối cùng, mình giật mình nhớ. Quẹt điện thoại mở ra nghe podcast tiếng Anh 5 phút về chủ đề “How to make coffee”. Vừa nghe vừa nuốt cơm nhanh quá sặc sụa… hôm sau rút kinh nghiệm chuyển sang nghe lúc ngồi toilet cho yên tĩnh, khỏi vội!
Đến lượt “não cá vàng” lên ngôi
Mấy ngày sau, mình thử áp dụng cách “1 trang giấy stick note”. Viết 3 câu giao tiếp đơn giản kiểu “Could you help me, please?” lên tờ giấy nhớ màu vàng chóe. Dán ngay trên màn hình máy tính chỗ làm. Thấy hoài quen mắt… nhưng đến ngày thứ 4 thì nó rơi đâu mất tiêu. Không biết do quạt thổi hay mình vô tình quét rác luôn. Thất bại thảm hại!
Cuộc chiến với “túi thần kỳ” bỏ túi
Đến phương pháp thứ tư mới cay. Mình nghe theo, in một list từ vựng nho nhỏ, gập lại thật gọn, bỏ vào túi quần. Mỗi lần chờ thang máy hay xếp hàng mua cơm trưa thì lôi ra liếc nhìn. Thử nghiệm này tồi tệ hơn khi… giặt quần. Bỏ quên tờ giấy trong túi! Má giặt xong, tờ giấy còn lại nửa chữ hiện nửa chữ tan. Từ nào chưa kịp nhớ đã bay màu.
Và bất ngờ đến từ phương pháp cuối
Chán chê mấy cách trên, mình thử cách thứ 5 – ghi âm chính giọng mình. Tối về, vừa vo gạo nấu cơm, mình bật điện thoại lên ghi âm, đọc to mấy câu trong sách tập đọc. Đọc một câu xong ấn dừng, đọc tiếp câu sau. 5 phút chỉ đọc được 5 câu, giọng đứt quãng. Tối đó mở nghe lại… trời ơi giọng mình như gà mắc dịch! Mấy đứa nghe lén cười lăn cười bò. Nhưng kỳ lạ là, nghe riết rồi thấy giọng khá hơn hẳn sau mấy bữa. Phát hiện này khiến mình hào hứng nhất!

Tổng kết sau hai tuần “tự hành”
Nhìn lại cả quá trình, mình nghiệm ra mấy điều:
- Cố định thời gian là vua: Set đồng hồ báo mỗi ngày đúng giờ mới có cơ hống sống sót.
- Càng đơn giản càng tốt: Phương pháp ghi âm dễ áp dụng không ngờ, chỉ cần điện thoại với… can đảm nghe lại giọng mình.
- Đừng sợ thất bại vặt vãnh: Sticker bay, giấy nhòe nước, quên báo thức là chuyện thường. Quan trọng là ngày mai lại thử lại.
Ai đang bận rộn như mình mà vẫn muốn nhét tí tiếng Anh vào đầu cứ thử xem. Không thành công ngay thì ít nhất cũng có chuyện kể cho đỡ buồn như mình nè!
Leave a Comment