Thú thật hồi đầu năm, tui muốn bỏ cuộc với tiếng Anh rồi. Đang làm cho công ty Nhật, sáng họp Tokyo, chiều call Singapore, mà phát âm kiểu “Hello… I… please… repeat?” – nghe muốn độn thổ. Lần lữa mãi tới khi sếp Nhật nói thẳng: “Nếu không cải thiện, dự án sang Malaysia đành nhường người khác.”

Cắn răng bắt tay vào học
Trước giờ cứ nghĩ phải ngồi 2-3 tiếng mới học được, mà ngày làm 10 tiếng xong chỉ muốn gục. Cho tới khi ngồi nhồi báo cáo giữa đêm, chợt nhận ra mấy thứ vặt vãnh: 10 phút ngồi toilet lướt TikTok; 20 phút xếp hàng mua cơm trưa; 15 phút chờ máy in. Gộp lại ngỡ ngàng – gần 1 tiếng lãng phí!
Tui bắt đầu bằng:
- Thay TikTok bằng app học từ vựng. Mỗi lần vào toilet chộp ngay điện thoại học 5 từ. Đùa chứ học kiểu này nhớ dai phết – hình như khói thuốc với mùi… đặc trưng kích thích trí nhớ?
- Xếp hàng ăn trưa bật podcast nghe bài phỏng vấn ngắn. Nghe đi nghe lại tới khi hiểu được mấy keyword chính. Có hôm đang nghe “market share analysis” mà quên tới lượt, bị chị bán hàng quát vang cả chợ!
- File tải chậm hay chờ render video thì lôi giấy note tự vấn đáp: hỏi xoáy 3 câu về công việc hôm nay bằng tiếng Anh. Mục tiêu là trả lời trong 30 giây, nói sai cũng kệ – cười xòa tự nhủ “tối nay bia đãi bản thân 1 lon”
Cái khó ló cái hay
Lúc đầu cứ 2 ngày lại quên app, podcast nghe 3 phút ngủ gật. Tức ách tự đốc thúc: làm thẻ hình thẻ chữ dán khắp nơi. Trên gương toilet dán “YOU LOOK GREAT TODAY!”; tủ lạnh nhà bếp để “DON’T EAT – YOU’RE ON DIET”; thậm chí dán post-it “REPORT DEADLINE!” ngay màn hình máy tính.
Rồi chuyển sang học theo kiểu “thực chiến” trước khi trễ nải:
- Sáng vừa mở mắt chưa ra khỏi giường, đặt đồng hồ báo 5 phút nói về kế hoạch ngày mới. Có bữa ngái ngủ bật ra: “Today… I will… conquer… the world!” – vợ đang ngủ giật mình tưởng chồng bị ngáo
- Viết email bằng tiếng Việt xong, dịch nhanh sang Anh ngữ bằng công cụ miễn phí rồi tự sửa lại. Phát hiện mình toàn lặp “please help me” như đứa trẻ lên ba!
- Trước cuộc họp quốc tế 10 phút, xem list từ chuyên ngành rồi cố… nhét vào cuộc thảo luận. Có lần dùng từ “leverage” sai ngữ cảnh khiến đối tác cười khúc khích
Kết quả bất ngờ sau 5 tháng
Giờ đây mỗi ngày vẫn chỉ học chừng 45-60 phút tận dụng “thời gian chết”, mà kho từ tăng gấp 3. Điểm mấu chốt là biến tiếng Anh thành thói quen như đánh răng. Đừng cầu toàn, cứ nói sai đi rồi tự khắc não nó chỉnh.

Hôm trước khi trình bày báo cáo trước sếp Nhật, cảm giác run vẫn còn nhưng ít nhất họ hiểu được 80% ý tôi nói. Đặc biệt cái dự án Malaysia kia – tuần sau tui sẽ bay sang trực tiếp đàm phán! Vừa nghe tin, vào toilet ngay viết tường trình bằng… điện thoại cho đỡ phí thời gian!
Leave a Comment