Hôm nay mình quyết định thử nghiệm mấy cái chương trình học tiếng Anh giao tiếp online xem sao. Tò mò quá, không biết liệu học qua mạng có hiệu quả thiệt không hay chỉ quảng cáo rùm beng.

Bắt tay vào thử
Mở điện thoại lên, gõ mấy từ khóa “khóa học tiếng Anh online”. Trời đất ơi, cái app store nó hiện ra cả trăm kết quả, loạn cả mắt. App nào cũng quảng cáo hình ảnh bắt mắt, “học siêu tốc”, “phản xạ sau 3 buổi”, “giáo viên bản xứ”. Mình cứ thấy gì free thì nhấn nút tải về thử sương sương trước.
- App số 1: Vào bài đầu tiên đòi mua gói premium liền. Thử mấy câu chào hỏi cơ bản xong là chặn lại, đòi trả tiền. Chán!
- App số 2: Nghe giáo viên bản xứ nói như gió, xong gặp bài tập bắt đọc theo nhận diện giọng. Mình đọc 3 lần mà cái app cứ báo “Try again!”. Giận muốn ném điện thoại!
- App số 3: Đăng ký xong được 7 ngày học thử. Vào học thử mới biết giáo viên “bản xứ” người nói tiếng Anh lủng củng, hình như là gia sư mướn ở Philippines mà bảo là “native”. Bịp!
Mình rút thẻ visa ra, tặc lưỡi đăng ký một khóa trả phí mắc tiền nhất, thử cho kỹ. Thề, tiền gần 3 triệu một tháng!
Dùng thử đồ mắc tiền
Vào học buổi đầu tiên, mừng hụt. Giao diện đẹp, lịch học linh động, giáo viên nói chuẩn thiệt. Nhưng mà học được vài buổi là lòi ra mớ vấn đề:
- Vấn đề giờ học: Lúc mình rảnh thì kênh giao tiếp 1:1 toàn giáo viên ngủ gật, nói nghe cà lăm. Muốn đổi giáo viên phải đặt lịch trước vài ngày, chờ như chờ vịt đẻ trứng vàng.
- Vấn đề đồng đội: Lớp học nhóm đông 6-7 người. Có mấy bé học sinh đấm nhau trong lớp khi học về từ vựng. Loạn cào cào!
- Vấn đề giáo trình: Bài tập không đồng bộ. Có buổi học chuyên đề shopping thì đang phân tích phụ âm “th” với cả lớp luyên thuyên về cách hỏi giá, chả liên quan quái gì nhau cả.
Tự tổng kết ưu khuyết
Dùng thử tổng cộng 4 ứng dụng khác nhau (3 free 1 trả phí), mình rút ra mấy điểm này:
Cái tốt:

- Học mọi lúc mọi nơi, ngồi wc vẫn bật lên học được, tiện đếch chịu nổi.
- Chi phí học giáo viên nước ngoài rẻ hơn nhiều so với trung tâm truyền thống, như kiểu hớt tóc ngoài đường so với salon sang chảnh.
- Có nhiều phần mềm tự động chấm điểm phát âm cũng đỡ gượng gạo lúc nói một mình.
Cái dở:
- Kỷ luật tự giác là vấn đề. Ở nhà quá dễ phân tâm: chưa học nổi 5 phút đã thấy con mèo nhảy lên bàn, xong điện thoại reo, xong chuột cắn dây điện… Đủ thứ chuyện!
- Nếu không đốc thúc thì học sơ sài, lớp học live cũng thành background như xem youtube giải trí.
- Chỗ nào cũng chèn bản demo sương sương, vào học chính thức mới biết phải bỏ thêm cả đống phụ phí không đề cập trước.
Tại sao mình hiểu rõ?
Chuyện học hành của con bé cháu mình đấy! Bé nó vốn ở quê chưa tiếp xúc tiếng Anh bao giờ, gia đình chờ mãi trung tâm mở lại không được nên đua nhau học thử online. Ba mẹ bé kêu chửi rủa sấp mặt vì đứa con gái học cả tháng không nói được câu nào hoàn chỉnh, tốn gần chục triệu. Thằng em mình tức quá mới “thừa kế” cái account về tự học cho đỡ phí, ai ngờ… mình cũng bị cuốn vào cái vực thẳm mang tên “học online tiện lợi”! Giờ hiểu tại sao cháu mình học mãi không nói được rồi! Kết cục thì gia đình vẫn phải thuê gia sư offline kèm riêng cho con bé. Đến mình cũng thấy ngao ngán cái kiểu đầu tư rầm rộ mà hiệu quả thì như muối bỏ bể.
Leave a Comment