Hôm nay ngồi nhìn lại mới thấy chật vật hồi mới học tiếng Anh kinh khủng. Ngày đầu cầm cuốn giáo trình cơ bản, nhìn mấy chữ “Hello”, “Good morning” mà tưởng dễ ăn lắm. Ai ngờ tới lúc mở miệng nói chả giống ai!

Vấp ngay cái khó đầu tiên: Mở miệng như vịt nghe sấm
Nhớ nguyên buổi đầu đi học trung tâm, cô giáo bảo: “Các em lặp lại theo cô: This is a book!“. Mình bặm môi đọc “Dis is e book” nghe như bị nghẹn cổ. Xung quanh đứa nào cũng ê a rõ hay, còn mình đọc xong mặt đỏ tía tai. Giáo viên nhíu mày: “Em phát âm chữ ‘TH’ phải đặt lưỡi giữa răng nè“. Ơ trời, từ trước tới giờ nói tiếng Việt đâu cần để ý chuyện đặt lưỡi chỗ nào!
Liều mạng luyện cái miệng
Tối đó về quyết tâm chữa “bệnh” ngay:
- Bật video dạy phát âm trên mạng, ngồi trước gương soi mồm
- Hì hục tập đặt lưỡi giữa răng để nói “TH”, miệng méo xệch mà nước dãi chảy gần tới cằm
- Thu âm giọng mình rồi nghe lại, chưa tới 3 phút đã toát mồ hôi vì ngượng
Chán nản quá định bỏ cuộc, nhưng nhớ tới cái mặt sếp mắng không nghe nổi mình nói gì hồi tháng trước, lại cắn răng học tiếp.
Té ra tai cũng bị điếc
Đến bài thứ hai thì phát hiện thêm vấn đề kinh khủng hơn. Nghe file audio trong sách mà như nghe chiêu đãi sinh người sao hỏa! Cô giáo bật đoạn “How are you?” – mình cứ ngỡ họ nói “Hao a du”. Cứ tưởng tại loa trung tâm kém chất lượng, ai ngờ về nhà bật tai nghe chất lượng cao vẫn nghe như vịt nghe sấm.

Mò mẫm trong bóng tối
Mất nguyên buổi tối xoay chiêu với mấy file nghe:
- Vừa nghe vừa đọc transcript mà tim đập chân run sợ sai
- Nghe chậm tốc độ 0.5x vẫn thấy giọng nói biến thành tiếng ồn ào không rõ nghĩa
- Lôi cả bài hát thiếu nhi “Happy Birthday” ra nghe thử, vẫn không phân biệt nổi “to” và “you”
Lúc ấy tự nhiên giật mình: “Ôi giời ơi, mình đang học mà như không học vậy!“
Vỡ lẽ ra hai thứ sống còn
Sáng hôm sau lật đật chạy đi tìm cô giáo cũ hỏi kinh nghiệm. Cô chỉ cười: “Ban đầu ai cũng vậy, em thiếu hai cái gốc này nè“:
- Phản xạ mồm: Phải tập mở miệng đúng khẩu hình, coi chuyện đặt lưỡi như cơm bữa
- Phản xạ tai: Nghe không chỉ để hiểu, mà phải học cách nhận diện âm tiếng Anh khác tiếng Việt chỗ nào
Từ đó về sau, ngày nào cũng như cái máy:
- Sáng dậy súc miệng xong lấy gương ra ngồi nói “Thursday” 15 lần
- Đi xe bus bật đoạn hội thoại nghe đi nghe lại, không cần hiểu hết, chỉ tập nhận diện âm “s” gió hay âm “sh”
Đúng là kiên trì cũng có ngày thấy trái ngọt. Sau 1 tháng rưỡi, hôm người nước ngoài hỏi đường phố Lê Thánh Tôn, mình chỉ bằng tay kèm theo câu “Turn left at the bakery!” nghe bỗng nhiên trơn tru không tưởng. Chỉ ước giá như biết hai cái mẹo này sớm hơn, đỡ bao nhiêu bữa ngượng chảy nước mắt!
Leave a Comment