Bắt đầu lại từ số không
Hồi đầu năm, tôi ngồi nhìn lại vốn tiếng Anh bập bõm của mình mà phát hoảng. Bao năm học đủ kiểu, tốn bao công sức tiền bạc mà nói chuyện với Tây vẫn như vịt nghe sấm. Xác định phải đập đi xây lại từ đầu, nhưng lần này tự mày mò con đường riêng.

Mò mẫm tìm lối thoát
Quyết không đụng đến sách giáo khoa cũ hay mấy app học từ vựng nhàm chán nữa. Lần mò khắp các diễn đàn, tôi vớ được ba cách làm mà người ta bảo đơn giản mà hiệu quả bất ngờ. Thử luôn không cần suy nghĩ.
Cách 1: Xem phim kiểu “trẻ con tập nói”
- Chọn mấy phim hoạt hình đơn giản nhất, toàn câu ngắn ngủn dễ nghe
- Bật phụ đề song ngữ Anh-Việt, mắt dán vào màn hình không rời
- Nghe đi nghe lại cảnh yêu thích đến thuộc lòng, nhại theo giọng nhân vật
Tuần đầu cứ tưởng điếc tai vì tốc độ nói nhanh quá. Nhưng rồi tự dưng nghe được vài từ quen quen, mừng như bắt được vàng. Cứ thế tăng dần độ khó lên phim sitcom, rồi phim hành động.
Cách 2: Biến nhà tắm thành “câu lạc bộ nói”
- Sáng nào tắm cũng tự độc thoại: “Hôm nay trời nắng to. Mình sẽ ăn phở. Đi làm muộn rồi!”
- Nghĩ gì nói nấy, kể cả chuyện tào lao kiểu “Con mèo nhà hàng xóm lại nhìn mình trân trân”
- Ghi âm lại nghe thử, phát hiện mình phát âm sai be bét mấy từ cơ bản
Lúc đầu nghe giọng mình trong ghi âm mà muốn độn thổ vì ngượng. Nhưng quen dần thấy bật ra câu nào đấy tròn trịa là sướng rơn.

Cách 3: Viết nhật ký kiểu “trẻ mẫu giáo”
- Mỗi tối chép lại vài dòng ngắn củn: “Today happy. Eat chicken rice.”
- Dán mấy mẩu giấy ghi tên đồ vật khắp nhà: Fridge, Pillow, Toothpaste…
- Thấy cái gì lạ mắt lập tức tra từ điển rồi viết vào sổ tay nhỏ
Cuốn sổ nhanh chóng đầy những câu lủng củng ngô nghê. Có hôm viết xong đọc lại thấy buồn cười với chính mình.
Cái kết không tưởng
Kiên trì ba tháng trời với mấy trò “trẻ con” đó. Một buổi chiều đi uống cafe, thằng Tây ngồi bàn bên hỏi mượn cái bật lửa. Tôi bật ra luôn câu “Keep it if you want” mà không cần suy nghĩ. Ông khách cười tươi “Thanks bro, your English’s pretty cool!” Tim tôi như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực – lần đầu tiên sau bao năm nghe được lời khen này.
Giờ thì tôi vẫn duy trì ba cái lề thói sáng tắm nói một mình, tối xem phim Mỹ không sub, viết vài dòng nhảm nhí. Người ta bảo học tiếng Anh phức tạp lắm công thức nọ kia. Kỳ thực cứ đơn giản hóa mọi thứ, coi nó như trò chơi hàng ngày thì nó tự vào lúc nào không hay.
Leave a Comment