Lúc đầu cứ nghĩ dễ, ai ngờ vật lộn kinh dị
Thằng cu lớn nhà tui năm nay vào lớp 3, vợ bắt dạy thêm tiếng Anh ở nhà. Tưởng đơn giản, mở sách giáo khoa ra chỉ đọc từng từ một. Đọc trước “book” – bắt nó đọc theo “bút”, chửi ầm trời vì phát âm như đùa. Hai bố con ngồi căng thẳng, tôi quát tháo nó khóc thét, 15 phút sau đứa chạy mất dép.

Lùng sục khắp nơi rồi test thử 3 chiêu này
Chán quá lên mạng tìm cách, đọc được mấy mẹo liền lôi ra thử nghiệm luôn:
- Chiêu 1: Chơi trò chơi thay vì ngồi bàn. Không cần sách vở, tôi lấy hộp bút màu vứt lung tung phòng. Hét “Find RED pencil!” – thằng nhóc chạy đi tìm cây bút đỏ hớn hở như bắt được và. Đổi sang “Bring YELLOW book!” nó cũng mừng rỡ chạy quăng cho tôi quyển sách vàng.
- Chiêu 2: Chỉ dùng hình ảnh với hành động. Tải app học có hình con vật, không giải thích dài dòng. Chỉ tay vào ảnh “elephant” rồi giơ tay vòi lên mũi, nó cười khoái chí cũng làm theo. Chỉ hình con chim bảo “bird” rồi giang tay múa như bay, nó đứng dậy múa theo gào “bớt đờ” nghe buồn cười mà thấy hiệu quả.
- Chiêu 3: Làm trò ngớ ngẩn mỗi lần nói sai. Bảo nó nói “cat” mà nó phát âm thành “cắt”, tôi giả vờ giật mình nhảy dựng lên rồi ôm mặt la “Á á, tiếng gì ghê vậy!”. Thằng bé cười rụt rịt, tự sửa lại gằn giọng “két” nghe vẫn ngọng nhưng dễ thương hơn hẳn.
Chỉ sau 2 tuần thấy khác hẳn
Mẹo số 3 thần thánh nhất. Tối qua dạy từ “run”, nó nói nhầm thành “rần”. Tôi giả vờ ngã lăn quay ra sàn, giật chân giật cẳng. Thằng nhóc cười ngặt nghẽo, nhảy cẫng lên đòi chơi lại rồi cố gắng uốn lưỡi “răn”. Quan trọng là cả hai vui như hội, không còn cảnh mặt nhăn như bị tra tấn nữa.
Giờ hỏi nó “How are you?” thì đứa gật đầu lia lịa gào “Ai am gút!” dù câu trả lời sai bét. Nhưng mà cái sự hồ hởi mới quan trọng, chứ trước kia hỏi câu này nó chỉ biết cúi mặt im re. Tối mở điện thoại định lướt facebook, nó đã giằng đi đòi xem hình con vật để học nữa cơ!
Leave a Comment