Chuyện là thế này, thằng cu nhà tôi năm nay lên lớp 2, cũng bắt đầu làm quen với tiếng Anh ở trường. Nhưng mà thú thật là tôi thấy kiểu học ở trường nó cứ sao sao ấy, lý thuyết nhiều mà thực hành thì ít, tụi nhỏ cũng không có vẻ hào hứng lắm. Thế là tôi quyết định tự mình kèm cặp thêm cho nó ở nhà, coi như vừa học vừa chơi.

Bắt đầu thế nào?
Lúc đầu cũng loay hoay lắm, không biết nên bắt đầu từ đâu. Tôi mò mẫm trên mạng, xem người ta chia sẻ kinh nghiệm, rồi cũng mua vài cuốn sách tham khảo dành cho trẻ con. Quan trọng nhất tôi thấy là phải tạo được hứng thú cho nó. Trẻ con lớp 2 mà, bắt nó ngồi im học kiểu truyền thống thì khó lắm.
Tôi quyết định sẽ không đặt nặng chuyện ngữ pháp hay viết lách gì hết. Mục tiêu chính là giúp con làm quen với mặt chữ, phát âm và một số từ vựng, mẫu câu thông dụng qua các hoạt động vui vẻ.
Những thứ tôi đã thử và thấy hiệu quả (ít nhiều)
Sau một thời gian thử nghiệm, tôi rút ra được vài chiêu cũng hay hay, chia sẻ với mọi người luôn:
- Học qua hình ảnh và thẻ từ (flashcards): Tôi mua một bộ flashcards có hình ảnh minh họa sinh động về các chủ đề gần gũi như con vật, màu sắc, đồ vật trong nhà, hoa quả. Mỗi ngày tôi chỉ giới thiệu khoảng 3-5 từ mới. Cứ giơ thẻ lên, đọc to, rõ ràng, rồi cho con nhắc lại. Thỉnh thoảng tôi xáo trộn các thẻ đã học rồi đố con xem nó nhớ được bao nhiêu. Trò này vui, con cũng thích.
- Bài hát tiếng Anh thiếu nhi: Ôi dào, cái này thì hiệu quả bất ngờ. Trên mạng có đầy những bài hát tiếng Anh cho trẻ con giai điệu vui nhộn, lời lẽ đơn giản. Tôi hay mở cho nó nghe lúc chơi, lúc tắm. Nghe nhiều tự dưng nó cũng thuộc làu làu vài bài, rồi hát nghêu ngao theo. Phát âm có thể chưa chuẩn nhưng mà nó mạnh dạn nói ra là tốt rồi.
- Xem hoạt hình tiếng Anh đơn giản: Tôi chọn mấy kênh hoạt hình có lời thoại chậm, nội dung dễ hiểu, hình ảnh đẹp. Lúc đầu thì bật phụ đề tiếng Việt, sau quen quen thì tôi thử tắt phụ đề đi. Nó không hiểu hết đâu, nhưng cũng đoán được nội dung qua hình ảnh và ngữ điệu. Quan trọng là nó được “tắm” trong môi trường tiếng Anh.
- Trò chơi tương tác: Thỉnh thoảng tôi bày trò chơi. Ví dụ, tôi nói “Touch your nose!” rồi làm mẫu, con làm theo. Hoặc là trò “Simon says” cũng vui. Lâu lâu thì hai bố con cùng nhau vẽ vời, tôi dạy nó tên tiếng Anh của mấy màu sắc nó dùng.
- Sách truyện tranh song ngữ hoặc tiếng Anh đơn giản: Tôi mua vài cuốn truyện tranh có ít chữ, hình ảnh to, rõ. Cùng con đọc, chỉ vào tranh rồi nói từ tiếng Anh tương ứng. Nó cũng thích thú lật giở xem hình.
Một vài lưu ý từ kinh nghiệm của tôi
Trong quá trình đồng hành cùng con, tôi cũng nhận ra vài điều:
- Kiên nhẫn là vàng: Trẻ con học trước quên sau là chuyện bình thường. Đừng có nản hay cáu gắt với con. Hôm nay không nhớ thì mai mình lại ôn lại. Cứ từ từ, mưa dầm thấm lâu.
- Không ép buộc: Thấy con có vẻ mệt hay không hứng thú thì dừng lại, hôm khác học tiếp. Ép quá nó đâm ra sợ học tiếng Anh thì còn tệ hơn.
- Thời gian học ngắn thôi: Mỗi lần chỉ khoảng 15-20 phút là đủ rồi, lúc con tập trung nhất. Kéo dài quá nó cũng oải.
- Khen ngợi, động viên kịp thời: Con nói được một từ mới, hay nhớ được một mẫu câu, dù đơn giản đến mấy tôi cũng khen lấy khen để. “Wow, con giỏi quá!”, “Tuyệt vời!”. Tụi nhỏ thích được khen lắm, có động lực hẳn.
- Biến tiếng Anh thành một phần cuộc sống: Thỉnh thoảng trong sinh hoạt hàng ngày, tôi cũng chêm vài từ tiếng Anh đơn giản. Ví dụ, “Good morning!”, “Let’s eat breakfast!”, “Time to brush your teeth!”.
Đến giờ thì thằng cu nhà tôi cũng biết được kha khá từ vựng, nói được vài câu đơn giản, và quan trọng là nó không còn sợ tiếng Anh nữa mà tỏ ra khá thích thú mỗi khi tôi rủ “học mà chơi”. Tất nhiên là vẫn còn cả một chặng đường dài phía trước, nhưng mà tôi thấy khởi đầu như vậy cũng là ổn rồi. Hy vọng những chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó cũng đang muốn tự dạy tiếng Anh cho con ở nhà.

Leave a Comment