Chào mọi người, hôm nay tôi xin chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình trong việc dạy tiếng Anh cho thằng cu nhà tôi, năm nay nó lên lớp 2 rồi đấy. Nói thật là ban đầu cũng hơi hoang mang, không biết bắt đầu từ đâu cho đúng.

Chuẩn bị ban đầu và những thử nghiệm
Đầu tiên, tôi cũng lên mạng tìm hiểu xem người ta dạy trẻ con lớp 2 kiểu gì. Thấy nhiều phương pháp lắm, nào là qua bài hát, qua trò chơi, rồi flashcards các kiểu. Tôi cũng thử mua một mớ về. Thật sự là một mớ hỗn độn ban đầu. Thằng bé nhà tôi thì hiếu động, ngồi yên được 5 phút là may rồi.
Tôi bày ra flashcards hình con vật, màu sắc. Nó nhìn được vài cái xong chán, chạy đi chơi đồ hàng. Tôi thử mở nhạc tiếng Anh thiếu nhi. Nó cũng nhún nhảy theo được một lúc, nhưng bảo hát theo thì nhất quyết không. Lúc đó tôi cũng hơi nản, nghĩ bụng chắc con mình không có năng khiếu ngoại ngữ rồi.
Tìm ra hướng đi phù hợp
Sau vài lần thất bại, tôi ngồi ngẫm lại. Có lẽ mình hơi cứng nhắc, cứ bắt con học theo kiểu người lớn. Trẻ con nó thích cái gì vui vẻ, thoải mái cơ. Thế là tôi thay đổi chiến thuật.
Tôi bắt đầu từ những thứ gần gũi nhất:
- Đồ chơi của nó: Tôi cầm con khủng long lên, hỏi “What’s this?”. Rồi tôi tự trả lời “It’s a dinosaur.” Lặp đi lặp lại nhiều lần, vừa chơi vừa nói.
- Hoạt động hàng ngày: Lúc ăn cơm, tôi chỉ vào quả táo, nói “apple”. Lúc nó mặc quần áo, tôi chỉ vào cái áo, nói “shirt”. Cứ thế, mỗi ngày một vài từ.
- Không ép buộc: Quan trọng nhất là không ép! Nó không thích thì thôi, hôm khác mình thử lại. Mình tạo không khí vui vẻ là chính.
Quá trình thực hành cụ thể
Cứ mỗi tối, sau khi ăn cơm xong, tôi dành khoảng 15-20 phút chơi với con. Gọi là chơi thôi chứ thực ra là lồng ghép tiếng Anh vào.

Tôi thường làm thế này:
- Khởi động bằng bài hát: Mở mấy bài hát tiếng Anh vui nhộn, có hình ảnh minh họa càng tốt. Hai bố con cùng xem, cùng nhún nhảy. Mấy bài như “Baby Shark”, “Head, Shoulders, Knees & Toes” là thằng bé thích lắm.
- Học từ vựng qua hình ảnh và trò chơi: Tôi dùng lại mấy cái flashcards cũ, nhưng không bắt nó ngồi yên một chỗ nữa. Tôi giấu mấy tấm hình đi, rồi bảo nó tìm. Tìm thấy thì đọc to tên con vật hoặc đồ vật đó lên. Hoặc là tôi nói tên tiếng Anh, nó chạy đi lấy đúng tấm hình. Phải vận động thì nó mới hứng thú.
- Tập nói những câu ngắn: Sau khi biết kha khá từ đơn, tôi bắt đầu ghép thành câu đơn giản. Ví dụ, chỉ vào quả bóng, tôi nói “It’s a ball.” rồi hỏi nó “What color is it?”. Nó mà nói được “Red” là tôi khen rối rít.
- Kể chuyện bằng tranh: Tôi mua mấy quyển truyện tranh tiếng Anh đơn giản, ít chữ nhiều hình. Tôi chỉ vào tranh rồi kể, thỉnh thoảng hỏi nó vài từ đã học.
Có những hôm nó không hợp tác đâu, cứ đòi xem hoạt hình. Những lúc như thế thì tôi cũng chiều, nhưng giao kèo là xem xong thì học vài từ nhé. Phải mềm dẻo, không cứng nhắc.
Kết quả và những điều rút ra
Sau khoảng vài tháng kiên trì như vậy, tôi thấy thằng cu nhà mình tiến bộ rõ rệt. Nó bắt đầu chủ động nói một vài từ tiếng Anh khi thấy đồ vật quen thuộc. Ví dụ thấy con chó thì nói “dog”, thấy quả chuối thì nói “banana”. Thậm chí nó còn hát líu lo được vài câu trong mấy bài hát tiếng Anh yêu thích.
Có lần, nó tự giác lấy sách truyện tranh tiếng Anh ra rồi bi bô “đọc” cho tôi nghe, dù chỉ là chỉ vào hình rồi nói tên con vật thôi, nhưng tôi vui lắm. Cái quan trọng là nó không còn sợ tiếng Anh nữa, mà thấy nó như một trò chơi thú vị.
Tóm lại, kinh nghiệm của tôi là cứ từ từ, từng chút một. Đừng đặt nặng mục tiêu quá, chủ yếu là tạo hứng thú cho con. Làm cho việc học tiếng Anh trở nên vui vẻ, tự nhiên như hơi thở vậy đó. Ban đầu có thể hơi loay hoay, nhưng cứ kiên trì rồi sẽ tìm ra cách phù hợp với con mình thôi. Chúc các bố mẹ thành công nhé!

Leave a Comment