Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình khi dạy tiếng Anh cho mấy đứa nhỏ lớp 3 ở nhà. Nghe thì có vẻ đơn giản nhưng bắt tay vào mới thấy cũng lắm thứ phải loay hoay đấy.

Hành trình bắt đầu của tôi
Ban đầu, tôi cũng hăm hở lắm. Con nhà tôi bắt đầu vào lớp 3, chương trình có tiếng Anh. Tôi nghĩ, ôi dào, tiếng Anh trẻ con thì có gì khó. Thế là tôi ra nhà sách, mua một lô sách bài tập, sách tham khảo, rồi lên mạng tải cả đống ứng dụng học tiếng Anh nữa chứ. Tôi còn cẩn thận in cả một tập tranh ảnh màu mè về con vật, đồ vật, hoa quả các kiểu.
Mấy buổi đầu, cu cậu cũng có vẻ hào hứng. Chắc tại thấy lạ, thấy nhiều hình ảnh sinh động. Nhưng mà, được dăm bữa nửa tháng là bắt đầu thấy nó oải. Cứ đến giờ học là mặt mày tiu nghỉu, tìm cách trốn. Tôi cũng bắt đầu thấy nản theo. Ép quá thì nó sợ, mà không ép thì nó chẳng học được chữ nào.
Thay đổi cách tiếp cận
Sau một thời gian vật lộn, tôi nhận ra là mình sai ngay từ đầu. Trẻ con lớp 3, chúng nó còn ham chơi lắm. Bắt chúng nó ngồi im một chỗ, học thuộc từ vựng, làm ngữ pháp khô khan thì đúng là cực hình. Thế là tôi quyết định phải thay đổi cách dạy, làm sao cho nó vui vẻ, nhẹ nhàng nhất có thể.
Đây là những gì tôi đã thử và thấy khá hiệu quả:
- Học qua trò chơi: Tôi bắt đầu tìm mấy trò chơi đơn giản liên quan đến từ vựng. Ví dụ như trò “Simon says” để học các bộ phận cơ thể, hoặc trò tìm đồ vật trong nhà rồi gọi tên bằng tiếng Anh. Thỉnh thoảng tôi bày trò Bingo từ vựng, đứa nào thắng có thưởng nhỏ nhỏ. Tụi nó thích mê!
- Sử dụng flashcards một cách sáng tạo: Thay vì chỉ giơ flashcard lên bắt đọc, tôi dùng nó để kể chuyện. Ví dụ, lấy flashcard con mèo, quả táo, cái bàn, rồi bịa ra một câu chuyện ngắn có mấy từ đó. Hoặc là chơi trò đoán từ, tôi mô tả đặc điểm, nó đoán xem đó là gì trên flashcard.
- Hát hò và vận động: Mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi đơn giản, giai điệu vui tươi rất dễ vào. Tôi mở nhạc lên, cả nhà cùng hát theo, nhảy múa theo. Vừa vui vừa nhớ từ lúc nào không hay. Mấy bài như “Head, Shoulders, Knees and Toes” hay “Baby Shark” (dù hơi cũ) vẫn hiệu quả lắm.
- Học từ những thứ xung quanh: Đi siêu thị, tôi chỉ vào rau củ quả hỏi nó “What’s this?”. Ở nhà, tôi dán giấy tên tiếng Anh lên một vài đồ vật quen thuộc. Cứ nhìn thấy nhiều là tự nhiên nó nhớ.
- Thời gian học ngắn thôi: Mỗi lần chỉ khoảng 15-20 phút, nhưng đều đặn. Trẻ con không tập trung lâu được đâu. Kéo dài quá là chúng nó chán ngay.
- Không đặt nặng điểm số, không tạo áp lực: Tôi xác định là giai đoạn này chủ yếu để con làm quen, yêu thích tiếng Anh là chính. Sai thì sửa, quên thì nhắc, không la mắng gì hết. Khen ngợi khi con có tiến bộ, dù là nhỏ nhất.
Kết quả thu được
Sau khi áp dụng mấy cách này, tôi thấy không khí học tập thoải mái hơn hẳn. Con tôi không còn sợ học tiếng Anh nữa, thậm chí thỉnh thoảng còn chủ động hỏi “Hôm nay mình chơi trò gì mẹ?”. Từ vựng nó nhớ được nhiều hơn, phát âm cũng tự nhiên hơn trước. Quan trọng nhất là nó không còn coi việc học tiếng Anh là gánh nặng.
Tất nhiên, mỗi đứa trẻ mỗi khác, có thể cách của tôi không hoàn toàn phù hợp với tất cả mọi người. Nhưng tôi nghĩ, cái cốt lõi là mình phải kiên nhẫn, tìm tòi và biến việc học thành một trải nghiệm thú vị cho con. Đừng quá máy móc theo sách vở, cứ linh hoạt điều chỉnh cho phù hợp với tính cách và sở thích của con mình.
Đó là một chút chia sẻ từ kinh nghiệm thực tế của tôi. Hy vọng nó có ích cho ai đó đang có con học lớp 3 nhé. Chúc mọi người thành công!
Leave a Comment