Chào các bác, hôm nay tôi xin chia sẻ lại cái hành trình tìm trung tâm tiếng Anh cho thằng cu nhà tôi ở khu Hà Đông này. Đúng là gian nan thật sự các bác ạ, không đùa đâu.

Bắt đầu hành trình gian nan
Chuyện là thằng lớn nhà tôi bắt đầu vào lớp 1, tôi với bà xã cũng muốn cho nó làm quen tiếng Anh sớm một chút. Nghĩ bụng ở Hà Đông thì thiếu gì trung tâm, chắc dễ ợt. Ai dè, lúc bắt tay vào tìm hiểu mới thấy nó như một cái ma trận.
Đầu tiên, tôi cũng như bao ông bố bà mẹ khác, hỏi han bạn bè, đồng nghiệp. Đứa thì bảo chỗ này tốt, đứa thì khen chỗ kia hay. Rồi tôi mò lên mạng, gõ “trung tâm tiếng Anh uy tín Hà Đông”. Ôi thôi rồi, nó ra một rừng thông tin, quảng cáo thì cái nào cũng kêu mình là số một, là tốt nhất. Đọc review thì cũng loạn cào cào, có khen có chê, chẳng biết đường nào mà lần.
Tôi cũng thử tham gia mấy cái group phụ huynh trên Facebook, xem các mẹ chia sẻ. Nhưng mà thông tin cũng nhiễu lắm, nhiều khi là seeding trá hình. Mệt thật sự!
Quá trình “thực địa” và sàng lọc
Sau mấy ngày hoa mắt chóng mặt với thông tin trên mạng, tôi quyết định phải đi thực tế thôi. Tôi khoanh vùng mấy cái tên được nhắc đến nhiều, hoặc có vẻ cơ sở vật chất ổn áp một chút rồi cuối tuần hai vợ chồng đèo nhau đi.
- Tiêu chí ban đầu của tôi:
- Giáo viên: Phải có kinh nghiệm, phát âm chuẩn, yêu trẻ. Nếu có giáo viên nước ngoài thì càng tốt.
- Giáo trình: Phù hợp với lứa tuổi, không quá nặng nề sách vở.
- Môi trường học: Vui vẻ, thân thiện, cơ sở vật chất sạch sẽ, an toàn.
- Học phí: Tất nhiên là phải hợp lý với túi tiền rồi.
Đến nơi đầu tiên, ôi chao, trông thì hoành tráng lắm, sảnh đón tiếp xịn sò. Nhưng lúc vào tư vấn thì các bạn ấy cứ thao thao bất tuyệt về thành tích, về cam kết đầu ra, mà học phí thì trên trời. Tôi nghe xong cũng hơi rén.

Chỗ thứ hai thì có vẻ bình dân hơn, giáo viên Việt Nam nhưng thấy bảo cũng có kinh nghiệm. Tuy nhiên, ngó qua lớp học thì thấy hơi chật chội, đồ dùng cũng cũ cũ. Bà xã tôi thì không ưng lắm.
Cứ thế, vợ chồng tôi lượn lờ mấy buổi cuối tuần, cũng phải đến 5-6 trung tâm. Có chỗ thì quảng cáo hay lắm mà đến nơi thấy lớp học hơi tạm bợ, có chỗ thì giáo viên trông còn non choẹt. Thực sự là mệt phờ râu.
Chốt hạ và những điều rút ra
Sau bao ngày lặn lội, cuối cùng vợ chồng tôi cũng chốt được một trung tâm. Trung tâm này không quá lớn, nhưng được cái không gian học khá thoáng, sạch sẽ. Giáo viên thì có cả người Việt và người nước ngoài, nhưng quan trọng là lúc tôi cho thằng cu học thử một buổi, thấy nó có vẻ hào hứng, cô giáo cũng kiên nhẫn.
Điều tôi nhận ra là:
- Đừng quá tin vào quảng cáo. Cứ phải đến tận nơi, mắt thấy tai nghe.
- Cho con học thử (nếu có thể) là cách tốt nhất để xem con có hợp không.
- Trao đổi kỹ với tư vấn viên, hỏi rõ về giáo trình, phương pháp dạy, số lượng học sinh/lớp.
- Tham khảo ý kiến của những phụ huynh đang cho con theo học tại đó (nếu gặp được).
Đến giờ, thằng cu nhà tôi học ở đó cũng được mấy tháng rồi. Trộm vía nó thích đi học, về nhà cũng ê a mấy từ tiếng Anh. Tất nhiên, đây mới chỉ là bước đầu, nhưng ít ra tôi cũng thấy yên tâm phần nào vì đã cố gắng tìm hiểu kỹ càng.

Đấy, câu chuyện tìm trung tâm tiếng Anh của nhà tôi nó là như thế đấy các bác ạ. Hy vọng chia sẻ này của tôi giúp ích được cho bác nào đang có cùng nỗi niềm. Quan trọng nhất là phải chịu khó tìm hiểu, đừng ngại mất công các bác nhé!
Leave a Comment