Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình học lại tiếng Anh của mình, đặc biệt là dành cho những ai cảm thấy mình bị “mất gốc” hoàn toàn, giống như tôi ngày trước vậy đó.

Nói thật là ban đầu tôi cũng loay hoay lắm. Cứ nghĩ đến tiếng Anh là thấy một mớ bòng bong, không biết phải bắt đầu từ đâu, học cái gì trước cái gì sau. Cảm giác như mình đứng giữa một khu rừng rậm mà không có la bàn vậy.
Bước đi đầu tiên: Chấp nhận sự thật và tìm lại gốc rễ
Điều đầu tiên tôi làm là chấp nhận một sự thật phũ phàng: mình mất gốc thật rồi. Không thể ảo tưởng là mình vẫn còn nhớ chút gì đó từ hồi đi học được nữa. Phải coi như mình là một tờ giấy trắng, học lại từ đầu.
Thế là tôi bắt đầu lục lại mấy cái cơ bản nhất. Đúng vậy, là bảng chữ cái tiếng Anh và cách phát âm từng chữ. Nghe thì có vẻ buồn cười, như trẻ con tập đánh vần ấy, nhưng mà tin tôi đi, nó quan trọng lắm. Tôi tìm mấy video trên mạng dạy phát âm cho người mới bắt đầu, rồi cứ ngồi đọc theo, sửa từng âm một. Có khi đọc đi đọc lại một từ cả chục lần mới thấy tạm ổn. Mệt thì có mệt, nhưng mà phải kiên trì.
Xây dựng từ vựng: Tích tiểu thành đại
Sau khi tạm ổn phần phát âm cơ bản, tôi chuyển qua học từ vựng. Tôi không đặt mục tiêu cao siêu gì cả, mỗi ngày chỉ cố gắng học khoảng 5-10 từ mới thôi. Quan trọng là phải đều đặn.
- Tôi sắm một cuốn sổ tay nhỏ, chia thành các chủ đề gần gũi như: đồ vật trong nhà, gia đình, công việc, thời tiết, màu sắc…
- Mỗi khi học từ mới, tôi ghi cả từ đó, phiên âm (cái này quan trọng để nhớ cách đọc), nghĩa tiếng Việt và cố gắng đặt một câu ví dụ đơn giản với từ đó. Ví dụ học từ “book”, tôi sẽ ghi: book /bʊk/ (n): quyển sách – This is a book.
- Tôi cũng tận dụng mấy cái ứng dụng học từ vựng trên điện thoại, tranh thủ học lúc rảnh rỗi, như lúc chờ xe buýt hay trước khi đi ngủ.
Cứ như vậy, mỗi ngày một chút, vốn từ của tôi cũng dần dần nhiều lên. Đừng coi thường mấy từ đơn giản nhé, nó là nền tảng để mình hiểu và diễn đạt những thứ phức tạp hơn sau này đó.

Ngữ pháp: Học những cái cần thiết trước
Nói đến ngữ pháp thì chắc nhiều người cũng thấy ngán ngẩm như tôi. Hồi xưa đi học, cứ nhắc đến thì, thể, loại câu là đầu óc tôi nó rối tung lên. Lần này, tôi quyết định không ôm đồm học hết một lượt.
Tôi tập trung vào những cấu trúc ngữ pháp cơ bản và thông dụng nhất trước, ví dụ như: thì hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn; cách dùng “to be”, “to have”; cấu trúc câu khẳng định, phủ định, nghi vấn đơn giản. Tôi tìm mấy bài giảng trên mạng mà người ta giải thích dễ hiểu, có ví dụ minh họa rõ ràng. Tôi không cố nhồi nhét quá nhiều lý thuyết, mà học tới đâu, cố gắng áp dụng vào đặt câu, tập nói tới đó.
Ví dụ, học xong thì hiện tại đơn, tôi sẽ tập nói về những thói quen hàng ngày của mình: “I wake up at 6 AM. I eat breakfast. I go to work.” Cứ lặp đi lặp lại cho quen.
Thực hành nghe và nói: Đừng sợ sai!
Đây là phần mà tôi nghĩ là quan trọng nhất, nhưng cũng là phần nhiều người ngại nhất. Học mà không thực hành thì cũng như không.
Với kỹ năng nghe, ban đầu tôi tìm nghe những thứ đơn giản, chậm rãi như truyện cổ tích bằng tiếng Anh cho trẻ em, hoặc mấy bài hát có lời lẽ dễ hiểu. Nghe không hiểu hết cũng không sao, cứ nghe để làm quen với ngữ điệu, với cách người ta nối âm, luyến láy.

Với kỹ năng nói, thú thật là ban đầu tôi cũng ngại lắm, sợ nói sai người ta cười. Nhưng rồi tôi nghĩ, mình không nói thì làm sao mà biết mình sai ở đâu để sửa. Thế là tôi bắt đầu tập nói một mình trước gương. Tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời. Nghe thì hơi kỳ cục, nhưng mà nó giúp tôi tự tin hơn.
Sau đó, tôi cố gắng tìm cơ hội để nói chuyện với người khác. Có thể là tham gia mấy câu lạc bộ tiếng Anh, hoặc đơn giản là bắt chuyện với bạn bè, đồng nghiệp nào biết tiếng Anh. Cứ mạnh dạn nói, sai thì sửa, không có gì phải xấu hổ cả. Cái cảm giác mà mình diễn đạt được ý của mình cho người khác hiểu, dù chỉ là một câu đơn giản, nó vui lắm mọi người ạ.
Duy trì đều đặn và tìm niềm vui trong học tập
Cái quá trình học lại tiếng Anh này nó không phải là chuyện ngày một ngày hai. Quan trọng nhất là phải kiên trì và duy trì đều đặn. Mỗi ngày tôi dành ra khoảng 30 phút đến 1 tiếng để học. Có hôm bận quá thì cũng cố gắng dành ra 15-20 phút để ôn lại bài cũ hoặc học vài từ mới.
Tôi cũng cố gắng tìm niềm vui trong việc học. Ví dụ như xem phim hoặc chương trình TV mình thích bằng tiếng Anh (có phụ đề tiếng Anh càng tốt), nghe nhạc tiếng Anh, đọc truyện tranh tiếng Anh đơn giản. Khi mình làm những gì mình thích, việc học nó cũng trở nên nhẹ nhàng hơn nhiều.
Đến giờ thì tôi vẫn đang tiếp tục học mỗi ngày. Tiếng Anh của tôi chắc chắn là chưa thể gọi là siêu được, nhưng so với lúc bắt đầu thì đã tiến bộ rất nhiều. Tôi có thể đọc hiểu được những đoạn văn bản thông thường, xem video không cần phụ đề cũng nắm được ý chính, và tự tin hơn khi giao tiếp những chủ đề quen thuộc.

Hy vọng những chia sẻ từ trải nghiệm thực tế của tôi có thể giúp ích được phần nào cho những bạn đang muốn học lại tiếng Anh từ con số không. Quan trọng nhất là hãy bắt đầu, kiên trì và đừng bao giờ bỏ cuộc nhé!
Leave a Comment