Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái quá trình tôi vật lộn với việc học từ vựng tiếng Anh. Nói thật là trước đây tôi cũng thấy nản lắm, học trước quên sau, cảm giác như mình không có năng khiếu hay sao ấy.
Những ngày đầu gian nan
Lúc mới bắt đầu, tôi cũng như nhiều người, hùng hục lao vào mua một đống sách từ vựng dày cộp. Tôi đặt mục tiêu mỗi ngày học 20-30 từ. Tôi lấy giấy bút ra, chép đi chép lại mỗi từ cả chục lần. Ôi thôi, tay thì mỏi nhừ mà chữ thì nhớ được vài hôm lại bay biến đâu mất. Tôi còn thử cả kiểu dán giấy nhớ khắp nhà, từ tủ lạnh đến cửa nhà vệ sinh. Lúc đầu cũng thấy hay hay, nhưng rồi đống giấy đó cũng chỉ thành vật trang trí bất đắc dĩ thôi, vì tôi có nhìn thấy nhưng không thực sự “học” được gì cả.
Sau đó, tôi nghe nói dùng flashcards hiệu quả. Tôi cũng hí hửng cắt cả trăm cái thẻ, một mặt ghi từ, một mặt ghi nghĩa. Mấy ngày đầu còn hào hứng lật qua lật lại. Nhưng rồi tôi nhận ra, việc nhớ một từ đơn lẻ mà không có ngữ cảnh nó khó kinh khủng. Giống như mình biết tên một người nhưng chẳng biết mặt mũi, quê quán họ ra sao vậy.
Bước ngoặt và những thử nghiệm mới
Sau một thời gian dài loay hoay, tôi bắt đầu nhận ra là cách học chay không ăn thua. Tôi cần một cái gì đó thực tế hơn.
- Bắt đầu đọc những thứ đơn giản: Tôi tìm mấy truyện tranh tiếng Anh cho trẻ con, hoặc những mẩu tin tức ngắn. Ban đầu chậm lắm, tra từ điển liên tục. Nhưng dần dần, tôi bắt đầu đoán được nghĩa của từ dựa vào ngữ cảnh xung quanh. Cái cảm giác đoán đúng một từ mới nó sướng gì đâu!
- Xem phim, nghe nhạc có phụ đề tiếng Anh: Đây là cách tôi thích nhất. Tôi chọn những bộ phim hoặc bài hát mình thích, bật phụ đề tiếng Anh lên. Vừa giải trí, vừa học được cách người ta dùng từ trong đời sống thực. Có những cụm từ, cách diễn đạt mà sách vở không bao giờ dạy.
- Sử dụng ứng dụng học từ vựng một cách có chọn lọc: Tôi cũng có thử qua vài ứng dụng. Nhưng thay vì học theo danh sách từ mà app đưa ra, tôi tự tạo danh sách từ của riêng mình – những từ tôi gặp được khi đọc hoặc xem phim. Như vậy nó gắn liền với trải nghiệm của tôi hơn.
- Ghi chép theo kiểu “mind map” hoặc theo chủ đề: Thay vì ghi một danh sách từ dài ngoằng, tôi bắt đầu nhóm các từ có liên quan lại với nhau. Ví dụ, học về chủ đề “thời tiết”, tôi sẽ ghi tất cả các từ liên quan như “sunny”, “rainy”, “cloudy”, “windy”, rồi vẽ thêm mấy cái hình minh họa ngộ nghĩnh. Nhìn vào dễ nhớ hơn hẳn.
- Cố gắng sử dụng từ mới: Đây là bước quan trọng nhất. Học mà không dùng thì cũng như không. Tôi cố gắng tập viết những câu đơn giản có chứa từ mới. Hoặc khi nói chuyện (dù là tự nói một mình), tôi cũng cố gắng chèn những từ đó vào. Nghe nó hơi ngô nghê lúc đầu, nhưng dần sẽ quen.
Kết quả và duy trì
Phải nói thật là không có con đường tắt nào cả. Quá trình này đòi hỏi sự kiên trì và tìm tòi xem phương pháp nào hợp với mình nhất. Đến bây giờ, vốn từ của tôi đã khá hơn rất nhiều. Tôi không còn sợ khi nhìn thấy một đoạn văn tiếng Anh nữa. Quan trọng là tôi đã tìm ra được niềm vui trong việc học từ vựng, chứ không còn cảm thấy nó là gánh nặng nữa.
Tôi nhận ra rằng, việc học từ vựng không chỉ đơn thuần là nhớ nghĩa của một từ. Nó là cả một quá trình khám phá xem từ đó được sử dụng như thế nào, trong ngữ cảnh nào, và nó gợi cho mình những liên tưởng gì. Cứ từ từ, từng chút một, rồi bạn sẽ thấy tiếng Anh nó cũng không quá đáng sợ đâu. Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment