Chào mọi người, hôm nay mình muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà mình đã vật lộn để học lại tiếng Anh từ con số không tròn trĩnh, đúng nghĩa là “mất gốc” luôn ấy. Chẳng giấu gì các bạn, trước đây mình cũng có học tiếng Anh ở trường, nhưng mà kiểu học đối phó, xong rồi chữ thầy lại trả cho thầy, nên kiến thức nó bay đi đâu hết chẳng biết.

Đến một ngày đẹp trời, mình nhận ra là không biết tiếng Anh thì thiệt thòi đủ đường. Công việc thì cơ hội ít hơn, muốn xem phim hay đọc tài liệu gốc cũng không được, đi du lịch thì cứ ú ú ớ ớ. Thế là mình hạ quyết tâm, phải học lại từ đầu, bài bản đàng hoàng.
Bước 1: Chấp nhận sự thật và tìm lại động lực
Đầu tiên, mình phải thành thật với bản thân là mình đang ở vạch xuất phát, thậm chí là số âm. Không có gì phải xấu hổ cả. Mình ngồi xuống, viết ra những lý do tại sao mình muốn học tiếng Anh. Nào là để công việc tốt hơn, để có thể tự tin giao tiếp khi đi du lịch, để mở mang đầu óc. Mấy cái lý do này chính là kim chỉ nam, là động lực để mình không bỏ cuộc giữa chừng.
Bước 2: Xây dựng nền tảng phát âm và từ vựng cơ bản
Mình nghiệm ra một điều, phát âm mà sai thì sau này khó sửa lắm, mà nói người ta không hiểu thì cũng nản. Thế là mình bắt đầu với bảng phiên âm IPA. Nghe thì có vẻ cao siêu, nhưng thực ra mình tìm mấy video dạy phát âm cho người mới bắt đầu trên mạng ấy, rồi tập theo từng âm một. Mỗi ngày mình dành khoảng 30 phút chỉ để luyện mấy cái âm đó thôi. Mồm miệng lúc đầu cứng đơ, nhưng dần dần cũng quen.
Song song với phát âm, mình bắt đầu học từ vựng. Mình không tham học nhiều, mỗi ngày chỉ đặt mục tiêu 5-10 từ thôi. Mình chọn những từ thông dụng nhất, kiểu như đồ vật trong nhà, hành động hàng ngày. Mình dùng flashcard, một mặt ghi từ tiếng Anh, mặt kia ghi nghĩa tiếng Việt, có cả phiên âm nữa. Cứ rảnh là lôi ra nhẩm. Rồi mình tập đặt câu đơn giản với mấy từ đó.
- Thực hành: Mình tải mấy cái app học từ vựng về điện thoại, loại có hình ảnh minh họa với phát âm của người bản xứ ấy. Rồi mình còn tự ghi âm giọng mình đọc mấy từ đó, xong nghe lại xem có giống không. Nghe lại giọng mình lúc đầu cũng ngượng lắm, nhưng mà hiệu quả phết.
Bước 3: Làm quen với ngữ pháp cơ bản và cấu trúc câu đơn giản
Sau khi có chút vốn từ và phát âm tạm ổn, mình bắt đầu mò đến ngữ pháp. Nói thật là mình sợ ngữ pháp lắm, thấy nó khô khan, khó nhằn. Nhưng mình tìm mấy tài liệu giải thích ngữ pháp kiểu đơn giản, dễ hiểu, tập trung vào mấy thì cơ bản như hiện tại đơn, quá khứ đơn, tương lai đơn. Rồi học cách sắp xếp từ thành câu đơn giản: Chủ ngữ – Động từ – Tân ngữ.

Mình không cố nhồi nhét quá nhiều quy tắc một lúc. Học đến đâu, mình cố gắng áp dụng vào đặt câu với những từ vựng đã học ngay đến đó. Sai thì sửa, không sao cả. Mình còn tìm mấy bài tập ngữ pháp online dạng trắc nghiệm để làm cho đỡ chán.
Bước 4: Luyện nghe và nói một cách từ từ
Đây là giai đoạn mình thấy thú vị nhưng cũng thử thách nhất. Để luyện nghe, ban đầu mình tìm mấy bài hát tiếng Anh thiếu nhi, giai điệu chậm, từ ngữ đơn giản. Nghe đi nghe lại, cố gắng bắt chước theo. Sau đó, mình chuyển qua xem phim hoạt hình có phụ đề tiếng Anh, rồi dần dần là các video ngắn, các kênh Youtube dạy tiếng Anh cho người mới bắt đầu.
Còn nói thì sao? Mình tự nói chuyện một mình! Nghe hơi kỳ cục đúng không? Nhưng mà mình thấy nó hiệu quả. Mình tự đặt ra các tình huống đơn giản, rồi tự đóng vai, nói những câu mình đã học. Hoặc là mình đọc to các đoạn hội thoại ngắn. Mục tiêu là để miệng mình quen với việc phát ra âm thanh tiếng Anh, chứ chưa cần phải nói trôi chảy hay phức tạp gì cả.
- Thực hành: Mình tìm mấy kênh Youtube có phụ đề song ngữ, vừa nghe vừa nhìn chữ. Lúc đầu chỉ hiểu lõm bõm thôi, nhưng dần dần khá hơn. Thi thoảng mình cũng thử nói chuyện với mấy cái chatbot bằng tiếng Anh, nó cũng vui vui.
Bước 5: Đọc và viết những thứ đơn giản
Để tăng vốn từ và làm quen với cách hành văn, mình bắt đầu đọc. Ban đầu là truyện tranh tiếng Anh cho trẻ em, rồi đến các mẩu truyện ngắn, các bài báo đơn giản. Gặp từ mới thì mình tra từ điển, ghi lại vào sổ.
Về viết, mình tập viết nhật ký bằng tiếng Anh, mỗi ngày vài ba câu cũng được. Viết về những gì mình làm trong ngày, cảm xúc của mình. Lúc đầu câu cú lủng củng, sai ngữ pháp tùm lum, nhưng mình cứ viết. Quan trọng là mình đang thực hành mà.
Bước 6: Duy trì sự đều đặn và không sợ sai
Đây là điều quan trọng nhất mà mình rút ra được. Học ngoại ngữ là một quá trình dài, không thể ngày một ngày hai mà giỏi ngay được. Mỗi ngày mình đều cố gắng dành ra ít nhất 30 phút đến 1 tiếng để “tiếp xúc” với tiếng Anh, dù bận đến mấy. Có hôm chỉ nghe được một bài hát, có hôm đọc được một mẩu tin ngắn, nhưng quan trọng là không bỏ bẵng.
Và đừng sợ sai! Lúc đầu mình cũng ngại nói, sợ người ta cười. Nhưng rồi mình nghĩ, mình đang học mà, sai là chuyện bình thường. Có sai thì mới có sửa, có sửa thì mới tiến bộ được.
Đến giờ, tiếng Anh của mình tuy chưa phải là siêu sao gì, nhưng mình đã có thể tự tin giao tiếp cơ bản, đọc hiểu tài liệu, xem phim không cần phụ đề tiếng Việt nữa. Quan trọng nhất là mình không còn thấy sợ tiếng Anh như trước. Hành trình này còn dài, nhưng mình tin là cứ kiên trì thì kiểu gì cũng đến đích.
Đó là toàn bộ quá trình mình tự mày mò học lại tiếng Anh từ con số không. Hy vọng những chia sẻ này của mình sẽ giúp ích được cho những bạn cũng đang “mất gốc” và muốn bắt đầu lại. Cứ từ từ, từng bước một, rồi sẽ thành công thôi!
Leave a Comment