Chuyện tìm trung tâm tiếng Anh cho con nhà mình ấy à, kể ra cũng lắm gian truân.

Ban đầu tôi cũng nghĩ đơn giản lắm, thấy quảng cáo rầm rộ, phụ huynh khác khen tới tấp thì chắc là ổn rồi. Cứ thế là tôi bắt đầu hành trình tìm kiếm, cũng hăm hở lắm.
Đầu tiên, tôi lên mạng lướt một vòng, xem hết các trung tâm có tiếng tăm. Trời ơi, trung tâm nào cũng quảng cáo hay hết sảy! Nào là “chuẩn quốc tế”, “giáo viên bản xứ 100%”, “phương pháp độc quyền”. Nghe mà ham.
Sau đó, tôi chọn ra vài cái tên sáng giá nhất, rồi bắt đầu công cuộc đi “thực địa”. Tôi nhớ có lần đến một trung tâm A, cơ sở vật chất thì ôi thôi, xịn sò con bò luôn. Phòng ốc đẹp, trang thiết bị hiện đại. Nhưng học phí thì cũng “đẹp” không kém, nghe xong muốn xỉu ngang. Mà con mình thì cần môi trường học tốt, chứ không phải chỉ đẹp mã bên ngoài.
Rồi tôi lại lọ mọ đến trung tâm B. Chỗ này thì học phí có vẻ mềm hơn. Nhưng ngó qua lớp học thì thấy hơi chật chội, giáo viên thì nói tiếng Anh nghe cũng được được, nhưng không chắc có phải “bản xứ” xịn như quảng cáo không nữa. Thấy mấy đứa nhỏ ngồi học có vẻ cũng không hào hứng lắm.
Cái vòng luẩn quẩn tìm kiếm
Cứ thế, tôi đi hết từ trung tâm này đến trung tâm khác. Có chỗ thì giáo trình nặng quá, con học như bị nhồi nhét. Có chỗ thì lại thiên về chơi nhiều hơn học, sợ con không tiếp thu được bao nhiêu kiến thức.

Thật sự là một mớ bòng bong. Nhiều lúc tôi cảm thấy như mình đang lạc vào một mê cung vậy. Mỗi trung tâm đều có ưu điểm, nhược điểm riêng. Chọn cái này thì lại tiếc cái kia.
Tôi nhớ hồi đó, lúc tôi còn đang loay hoay tìm việc sau khi nghỉ công ty cũ ấy. Cũng y chang cái cảm giác này. Hồi đó tôi làm cho một công ty phần mềm, mọi thứ đang ổn thì đùng một cái công ty tái cơ cấu, cắt giảm nhân sự. Tôi nằm trong danh sách đó. Lúc đó cũng hoang mang lắm, không biết phải bắt đầu từ đâu. Cũng rải CV khắp nơi, cũng đi phỏng vấn chỗ này chỗ kia. Có công ty thì môi trường tốt nhưng lương bèo. Có công ty lương khá hơn thì văn hóa lại không hợp. Mất cả mấy tháng trời tôi mới tìm được một chỗ ưng ý, cũng trầy trật đủ đường.
Cái việc tìm trung tâm cho con nó cũng nhiêu khê y như vậy đó. Mình muốn tìm một nơi tốt nhất cho con, nhưng “tốt nhất” thì nó lại vô vàn tiêu chí.
Cuối cùng thì sao?
Sau bao ngày tháng rong ruổi, nghe ngóng, so sánh đủ kiểu, cuối cùng tôi cũng tạm chốt được một chỗ. Nói là “tạm” vì thực ra cũng chưa dám chắc 100% là hoàn hảo. Nhưng ít nhất là con tôi nó thích học ở đó.
- Tôi quan sát thấy con vui vẻ mỗi khi đến lớp.
- Con có vẻ tự tin hơn khi nói tiếng Anh, dù chỉ là vài câu đơn giản.
- Giáo viên ở đó cũng nhiệt tình, hay trao đổi với phụ huynh về tình hình học tập của con.
Quan trọng nhất là mình phải chịu khó tìm hiểu kỹ càng, đừng chỉ nghe quảng cáo một phía. Phải đến tận nơi xem xét, nếu được thì cho con học thử vài buổi xem sao. Mỗi đứa trẻ mỗi khác, có thể trung tâm này hợp với con nhà người ta nhưng lại không hợp với con mình.

Hành trình này tuy có hơi mệt mỏi, nhưng nghĩ đến tương lai của con thì cũng đáng. Chia sẻ một chút kinh nghiệm thực tế của mình, hy vọng có thể giúp ích được cho các bố mẹ khác cũng đang trên con đường tìm kiếm một mái nhà tiếng Anh ưng ý cho con yêu.
Leave a Comment