Chào mọi người! Lâu lắm rồi mới ngoi lên chia sẻ chút chuyện bếp núc học hành. Dạo này thấy não cá vàng quá, học trước quên sau, nhất là cái mớ từ vựng tiếng Anh, cứ như nước đổ lá khoai ấy. Nhìn tụi trẻ giờ học ngoại ngữ vèo vèo mà mình thấy tủi thân ghê. Thế là quyết tâm phải tìm cách nào đó để cải thiện, chứ không thì đi sau thời đại mất.

Hồi xưa cũng thử đủ kiểu, nào là chép đi chép lại mỗi từ cả chục dòng, rồi thì mua mấy cuốn sách từ vựng dày cộp về cày. Cũng có hiệu quả đấy, nhưng mà được dăm bữa nửa tháng lại đâu vào đấy, chữ thầy trả thầy. Chắc tại mình cũng có tuổi rồi, đầu óc nó không còn nhanh nhạy như xưa nữa. Cứ học kiểu nhồi nhét là y như rằng hôm sau quên sạch, hoặc nhớ mang máng nhưng không biết dùng thế nào.
Hành trình tìm lại “siêu trí nhớ”
Xong rồi một đợt tình cờ lướt lướt đâu đó, thấy người ta chia sẻ về mấy phương pháp học từ vựng kiểu “siêu trí nhớ”. Nghe thì oách xà lách lắm, nhưng mà mình nghĩ bụng, chắc cũng có cái gì đó khoa học chứ không phải tự nhiên mà người ta làm được. Thế là mình bắt đầu mày mò tìm hiểu xem thực hư nó thế nào.
Sau một hồi ngâm cứu, mình vỡ ra là thực ra nó cũng không có gì cao siêu quá đâu. Cái chính là phải tìm cách móc nối từ mới với cái gì đó mình đã biết rồi, hoặc tưởng tượng ra một câu chuyện, hình ảnh gì đó liên quan đến từ đó. Nghe thì đơn giản vậy thôi, nhưng mà bắt tay vào làm mới thấy nó cũng cần luyện tập.
Đây là cách mình đã làm, chia sẻ lại cho mọi người tham khảo nhé:
- Chuẩn bị “đồ nghề”: Tôi kiếm một cuốn sổ nhỏ, mấy cây bút màu mè một chút cho nó có hứng. Với lại, điện thoại thì cài sẵn app từ điển nào xịn xịn một tí để tra cứu cho nhanh.
- Chọn lọc từ vựng: Mỗi ngày, tôi không ham hố học nhiều đâu. Chỉ chọn ra khoảng 10-15 từ mới thôi, ưu tiên những từ mình hay gặp hoặc những từ liên quan đến chủ đề mình đang quan tâm. Nhiều quá là tẩu hỏa nhập ma ngay.
- “Mã hóa” từ vựng: Đây mới là phần quan trọng nè. Với mỗi từ mới, tôi làm như sau:
- Tra nghĩa, phát âm thật kỹ: Phải hiểu rõ nó là gì, đọc làm sao cho đúng đã. Tôi hay dùng từ điển Cambridge hoặc Oxford online, có cả phát âm Anh-Anh, Anh-Mỹ.
- Tưởng tượng, liên kết: Đây là lúc vận dụng hết trí tưởng tượng. Ví dụ, học từ “gorgeous” (lộng lẫy), tôi tưởng tượng ra một cô gái mặc bộ váy dạ hội thật là gorgeous, đang bước trên thảm đỏ. Hoặc là từ “enormous” (to lớn, khổng lồ), tôi nghĩ ngay đến con khủng long enormous trong phim công viên kỷ Jura. Càng hình ảnh kỳ dị, hài hước thì càng dễ nhớ.
- Đặt câu với từ đó: Sau khi có hình ảnh rồi, tôi cố gắng đặt một vài câu với từ mới đó. Câu càng gần gũi với cuộc sống của mình, hoặc càng “drama” càng tốt. Ví dụ: “My boss gave me an enormous amount of work today!” (Sếp giao cho tôi một lượng công việc khổng lồ hôm nay!).
- Tìm từ đồng nghĩa, trái nghĩa (nếu có): Cái này giúp mình mở rộng vốn từ nhanh hơn, hiểu sâu hơn về sắc thái của từ.
- Ôn tập có chiến lược: Học xong không phải là vứt đấy. Tôi dùng mấy cái thẻ ghi nhớ (flashcard) tự làm, một mặt ghi từ, một mặt ghi nghĩa và câu ví dụ. Cứ rảnh là lôi ra nhẩm lại. Quan trọng là ôn theo kiểu lặp lại ngắt quãng. Ví dụ, hôm nay học, ngày mai ôn lại, 3 ngày sau ôn lại, rồi 1 tuần sau ôn lại. Mấy cái app như Anki cũng hỗ trợ cái này tốt lắm.
- “Nhúng” mình vào tiếng Anh: Ngoài việc học từ riêng lẻ, tôi cố gắng đọc báo tiếng Anh, xem phim không phụ đề (hoặc phụ đề tiếng Anh), nghe podcast. Gặp từ nào đã học là thấy vui lắm, như gặp lại người quen vậy. Nó giúp mình nhớ từ trong ngữ cảnh tự nhiên.
Kết quả ban đầu và cảm nhận
Ban đầu cũng hơi vật vã mọi người ạ. Nhiều lúc nghĩ mãi không ra được cái hình ảnh nào để liên kết, hoặc đặt câu nó cứ ngô nghê thế nào ấy. Nhưng mà tôi cứ kiên trì, mỗi ngày một chút. Giống như tập thể dục vậy đó, phải đều đặn thì mới có kết quả.

Và thật bất ngờ! Sau khoảng 1 tháng áp dụng cái kiểu học này, tôi bắt đầu thấy khác hẳn. Từ vựng nó cứ tự nhiên bật ra trong đầu khi cần, chứ không phải vắt óc suy nghĩ như trước nữa. Gặp một từ mới, não mình nó cũng tự động tìm cách “mã hóa” luôn. Đôi khi đang đi đường mà nghĩ ra được cách liên tưởng hay ho cho một từ nào đó là thấy khoái chí lắm.
Tất nhiên là chưa thể gọi là “siêu trí nhớ” như người ta quảng cáo đâu, nhưng mà rõ ràng là hiệu quả hơn hẳn mấy cách học chay hồi xưa. Vốn từ của mình tăng lên đáng kể, mà nhớ cũng lâu hơn nữa. Quan trọng là mình thấy việc học từ vựng nó không còn khô khan, nhàm chán nữa, mà nó trở thành một cái gì đó thú vị hơn, giống như chơi trò chơi giải đố vậy.
Nói chung là, chẳng có gì là siêu nhiên cả, chỉ là tìm được đúng cách hợp với mình và kiên trì thôi. Ai mà đang chật vật với từ vựng tiếng Anh thì thử cách này xem sao nhé. Biết đâu lại tìm thấy “chân ái” như mình thì sao. Chúc mọi người thành công!
Leave a Comment