Chào mọi người, hôm nay tui muốn chia sẻ chút kinh nghiệm của bản thân về mấy cái phần mềm học tiếng Anh giao tiếp mà tui đã từng thử qua. Hồi đó, tui cũng vật vã lắm, muốn nói tiếng Anh cho nó trôi chảy mà cứ ấp a ấp úng hoài.

Hành trình mò mẫm ban đầu
Lúc đầu, nghe ai mách phần mềm nào hay là tui cũng tải về xài thử. Nào là mấy cái app học từ vựng kiểu flashcard, rồi mấy app luyện phát âm có chấm điểm AI này kia. Tui nhớ có dạo cắm đầu vô một cái app dạy ngữ pháp, làm bài tập quá trời quá đất. Cũng có cài thử mấy cái app mà nó hứa hẹn cho mình nói chuyện với robot thông minh như người thật.
Kết quả là sao? Tui thấy từ vựng thì cũng có vô đó, ngữ pháp thì cũng nắm được chút chút. Nhưng mà tới hồi cần nói chuyện thực tế thì miệng lưỡi nó cứ líu lại, đầu óc trống rỗng. Mấy cái câu học được trong app nó cứ rời rạc sao đó, không có tự nhiên. Nhiều khi app chấm phát âm mình 10 điểm, mà ra ngoài nói người ta nghe không hiểu gì trơn. Thiệt tình là nản!
Tìm ra cái còn thiếu
Sau một thời gian loay hoay, tui mới nhận ra một điều. Mấy cái phần mềm đó, dù xịn cỡ nào, nó cũng chỉ là công cụ hỗ trợ thôi. Giống như mình có sách dạy nấu ăn ngon cỡ nào mà không tự tay vô bếp thực hành thì cũng không nấu được món gì ra hồn. Tiếng Anh giao tiếp cũng y chang vậy đó.
Tui bắt đầu suy nghĩ khác đi. Thay vì chỉ chăm chăm vô mấy cái bài học khô khan trên app, tui tìm cách để mình được “va chạm” nhiều hơn. Tui nghiệm ra là mình cần môi trường để thực hành, để mắc lỗi rồi sửa, chứ không phải chỉ học lý thuyết suông.
Cách tui áp dụng và kết hợp
Vậy là tui bắt đầu thay đổi chiến thuật. Tui vẫn giữ lại một vài app thấy hữu ích, nhưng cách xài thì khác:

- Với app luyện phát âm: Tui không còn chạy theo điểm số nữa. Thay vào đó, tui dùng nó để check lại những từ mình hay phát âm sai, nghe kỹ cách người bản xứ đọc rồi cố gắng bắt chước cho giống nhất có thể. Tui tự đặt mục tiêu mỗi ngày nói vài câu, tự ghi âm lại rồi nghe, so sánh với giọng mẫu trong app.
- Với app học từ vựng: Tui không học từng từ đơn lẻ nữa. Tui cố gắng tìm mấy app có dạy từ theo cụm, theo ngữ cảnh. Rồi quan trọng hơn là tui cố gắng dùng ngay mấy từ mới học đó để đặt câu, nói ra miệng. Nhiều khi nói một mình trước gương luôn đó.
- Tìm kiếm cơ hội thực hành thực tế: Cái này mới là quan trọng nè. Tui tham gia mấy cái câu lạc bộ tiếng Anh online miễn phí, ban đầu ngại lắm, nói sai tùm lum. Nhưng mà mọi người ở đó cũng dễ thương, họ sửa lỗi cho mình. Dần dần tui bớt sợ hơn. Tui cũng ráng kiếm mấy bạn nước ngoài trên mạng để chat chit, gọi video nói chuyện.
- Xem phim, nghe nhạc tiếng Anh nhiều hơn: Tui không chỉ xem cho vui nữa, mà cố gắng để ý cách người ta dùng từ, cách người ta lên xuống giọng. Có những đoạn hội thoại hay, tui còn tua đi tua lại để nghe và nhại theo.
Thành quả nho nhỏ và lời kết
Sau một thời gian kiên trì theo kiểu “học đi đôi với hành” như vậy, tui thấy khả năng giao tiếp của mình cải thiện rõ rệt. Dĩ nhiên là chưa thể nói hay như người bản xứ được, nhưng ít ra tui đã tự tin hơn khi cần nói chuyện bằng tiếng Anh. Tui không còn sợ mắc lỗi nữa, vì biết rằng có sai thì mới có sửa, có sửa thì mới tiến bộ.
Nên là, nếu anh em nào đang muốn cải thiện tiếng Anh giao tiếp, thì theo kinh nghiệm của tui, phần mềm chỉ là một phần thôi. Quan trọng nhất vẫn là mình phải chủ động tìm kiếm cơ hội để thực hành, để nói, để tương tác. Đừng ngại sai, cứ mạnh dạn lên. Chúc mọi người thành công trên con đường chinh phục tiếng Anh nha!
Leave a Comment