首页 » Bí quyết học tiếng Anh giao tiếp cấp tốc hiệu quả? (Chuyên gia chia sẻ kinh nghiệm thực tế)

Bí quyết học tiếng Anh giao tiếp cấp tốc hiệu quả? (Chuyên gia chia sẻ kinh nghiệm thực tế)

51Talk banner

Cái duyên đưa đẩy học tiếng Anh cấp tốc

Hồi đó tui cũng vật vã lắm, tiếng Anh chữ có chữ không, đi đâu gặp Tây là y như rằng ú ớ. Công việc thì ngày càng cần, sếp thì cứ hay nhắc khéo. Áp lực kinh khủng khiếp, nhiều lúc muốn độn thổ luôn cho rồi.

Thử mấy khóa học online quảng cáo rầm rộ trên mạng, tải cả đống app về điện thoại, cái nào cũng hứa hẹn 7 ngày thành tài. Kết quả? Tốn mớ tiền trà sữa mà vẫn đứng hình khi cần nói một câu đơn giản. Bực mình gì đâu!

Quyết tâm thay đổi, tìm đường tắt mà hiệu quả

Thế là tui quyết định phải tìm cách khác, cách nào mà nó “đi vào đời” hơn, chứ không phải kiểu học vẹt ngữ pháp suông nữa. Mục tiêu rõ ràng: giao tiếp được, càng nhanh càng tốt. Không cần phải văn hay chữ tốt, dịch thuật cao siêu gì sất, chỉ cần nói cho người ta hiểu, mình hiểu người ta là được.

Đầu tiên, tui dẹp hết mớ ngữ pháp rối rắm mà hồi đi học bị nhồi nhét. Thật sự luôn, tui sợ nhất là mấy cái thì với cấu trúc câu phức tạp. Giờ học giao tiếp cấp tốc, tui chỉ nhắm vào mấy cấu trúc câu đơn giản, mấy cái mà người ta hay xài nhất trong đời sống hàng ngày ấy.

  • Mấy câu chào hỏi, tạm biệt, hỏi thăm sức khỏe cơ bản.
  • Câu hỏi thông tin cá nhân: tên, tuổi, từ đâu tới, làm nghề gì.
  • Mấy câu diễn tả thích, không thích, muốn cái này, không muốn cái kia.
  • Câu nhờ vả lịch sự, xin lỗi chân thành, cảm ơn rối rít.

Cứ mấy cái đó mà tui lẩm nhẩm, nhai đi nhai lại như bò nhai cỏ vậy đó, cho nó thành phản xạ tự nhiên luôn.

Quá trình “tu luyện” có phần hơi “điên rồ” và mặt dày

Sau khi có chút “vốn liếng” từ vựng và mẫu câu cơ bản, tui bắt đầu lao vào thực hành. Đây mới là phần quyết định thành bại nè, chứ không phải ngồi ôm sách đâu.

Một là, tự nói chuyện một mình như khùng. Nghe hơi kỳ cục phải không? Nhưng mà nó hiệu quả không tưởng đó. Tui tưởng tượng ra đủ thứ tình huống, rồi tự đóng vai A, vai B, tự hỏi tự trả lời. Trong nhà tắm, lúc nấu cơm, trước khi đi ngủ, thậm chí lúc kẹt xe ngoài đường. Cứ lẩm bẩm suốt ngày. Ai không biết chắc tưởng tui trốn trại mà ra.

Hai là, tận dụng mọi cơ hội để “va chạm” thực tế, mặt phải dày lên. Tui hay mò ra mấy quán cà phê có nhiều khách Tây, hoặc mấy khu phố Tây ba lô. Thấy ai có vẻ thân thiện, rảnh rỗi là tui mạnh dạn tới bắt chuyện. Ban đầu cũng run lắm, tim đập chân run, nói năng lắp ba lắp bắp. Kệ! Sai thì sửa, người ta cười thì mình cũng cười trừ cho qua. Quan trọng là mình dám mở miệng ra nói, dám sai.

Tui còn nhớ có lần bắt chuyện với một chị Tây ở công viên, chị ấy nói nhanh như bắn rap, tui nghe chữ được chữ không. Nhưng mà tui cứ “Yes, yes”, “Oh really?”, “Wow, interesting!” rồi cố gắng đoán ý qua biểu cảm, ngữ điệu. Vậy mà cũng nói chuyện được cả buổi, vui phết.

Ba là, “tắm mình” trong tiếng Anh mọi lúc mọi nơi. Tui đổi hết ngôn ngữ điện thoại, máy tính, Facebook sang tiếng Anh. Nghe nhạc US-UK thì cố gắng nghe cho ra lời, không hiểu thì search lời bài hát ra đọc theo. Coi phim, coi show truyền hình thực tế thì ban đầu còn ráng kiếm sub Anh, sau đó liều mình tắt luôn sub. Căng hết cả tai ra mà nghe, mà đoán. Khó chịu lúc đầu thôi, nhưng dần dần não mình nó quen, nó tự “bắt sóng” được.

Thành quả bất ngờ và vài lời nhắn nhủ từ đáy lòng

Sau khoảng đâu đó tầm 3-4 tháng kiên trì theo cái kiểu học “bá đạo” và hơi “mất nết” đó, tui thấy mình khác hẳn. Gặp người nước ngoài không còn cảm giác sợ sệt, muốn trốn nữa. Tui có thể tự tin hỏi đường, mua đồ, nói chuyện những chủ đề đơn giản hàng ngày được rồi. Tất nhiên là chưa thể chém gió thành bão như người bản xứ, nhưng đủ để giao tiếp công việc cơ bản và đi du lịch một mình cũng không thấy ngán nữa.

Nhiều người hỏi tui bí quyết là gì, tui chỉ cười hề hề. Bí quyết gì đâu trời, quan trọng nhất là phải LÌ, phải DÁM và phải THỰC HÀNH LIÊN TỤC KHÔNG NGỪNG NGHỈ. Đừng có sợ sai, đừng có ngại người ta cười. Cứ nói đại đi, sai đâu thì từ từ sửa đó, có ai hoàn hảo ngay từ đầu đâu.

Mấy cái trung tâm dạy tiếng Anh cấp tốc mà chỉ toàn nhồi ngữ pháp, bắt làm bài tập từ sáng tới tối thì tui thấy không ăn thua lắm đâu, ít nhất là với cái mục tiêu giao tiếp nhanh của tui. Phải tự mình tạo ra môi trường, tự mình vận động cái miệng, cái tai thì nó mới nhanh lên được. Chứ cứ ngồi một chỗ chờ kiến thức nó tự chui vào đầu thì còn lâu lắm.

Đó, tất tần tật kinh nghiệm xương máu của tui là vậy đó. Chia sẻ thật lòng luôn. Hy vọng là nó giúp được ai đó đang loay hoay, bế tắc trên con đường chinh phục tiếng Anh giao tiếp. Cứ thử mấy cách “điên điên” của tui xem, biết đâu lại tìm thấy chân ái!

xiao

Xin chào mọi người, mình là Xiao, đã có 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giảng dạy tiếng Anh cho trẻ em. Mình rất yêu thích việc khám phá những kiến thức mới và chia sẻ các tài nguyên học tập hữu ích, đặc biệt là các khóa học tiếng Anh. Mình hy vọng có thể cùng nhiều người học hỏi và tiến bộ mỗi ngày!

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *