Chào mọi người, dạo này thấy nhiều bạn hỏi han chuyện dạy tiếng Anh online cho tụi nhỏ nên nay mình ngồi chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của bản thân. Cũng không phải chuyên gia gì đâu, chỉ là người đi trước, vấp váp rồi tự đứng dậy thôi.

Chuẩn bị ban đầu – Mọi thứ đều mơ hồ
Ban đầu mình cũng mò mẫm lắm. Ý tưởng dạy online nó đến cũng tình cờ thôi, kiểu bạn bè rủ rê, rồi mình cũng thấy có chút thời gian rảnh. Thế là mình bắt đầu nghĩ xem cần chuẩn bị những gì. Đầu tiên là phải xác định đối tượng là trẻ em, mà trẻ em thì nó khác người lớn lắm, không thể cứ ê a ngữ pháp được.
Sau đó, mình bắt đầu tìm hiểu các nền tảng dạy học trực tuyến. Lúc đó cũng có vài cái tên nổi nổi, mình cũng đăng ký thử vài nơi, xem giao diện thế nào, cách hoạt động ra sao. Thú thực là hơi rối, mỗi nơi một kiểu. Mình cũng lên mạng xem người ta dạy thế nào, mấy cái video demo ấy, để hình dung ra được một buổi học nó sẽ diễn ra làm sao.
Bắt tay vào thực tế – Những buổi dạy đầu tiên
Rồi đến phần chuẩn bị giáo trình, tài liệu. Cái này mới đau đầu này. Mình không muốn dùng mấy giáo trình có sẵn một cách khô khan. Mình muốn nó phải sinh động, nhiều hình ảnh, màu sắc. Thế là mình tự mày mò thiết kế slide, tìm hình ảnh trên mạng, cắt ghép các kiểu. Có hôm ngồi cả buổi tối chỉ để làm được vài slide cho một bài học ngắn.
Không thể thiếu là mấy món đồ công nghệ hỗ trợ. Đầu tiên là cái máy tính phải ổn định, mạng internet phải mạnh. Sau đó là sắm cái tai nghe có mic tốt một chút để âm thanh rõ ràng. Rồi mình còn mua thêm cái webcam cho hình ảnh nó nét hơn, để tụi nhỏ nhìn thấy biểu cảm của mình rõ hơn.
Lúc mới bắt đầu, ôi thôi, cũng loay hoay lắm. Buổi dạy đầu tiên, mình nhớ là run cầm cập, dù đã chuẩn bị kỹ lắm rồi. Trẻ con mà, chúng nó hiếu động, khó mà ngồi yên một chỗ, nhất là khi học online. Có đứa thì nhút nhát, hỏi mãi không nói. Có đứa thì lại nghịch ngợm, cứ bật tắt mic liên tục.

- Mình phải học cách kiểm soát lớp học qua màn hình.
- Phải thay đổi giọng điệu liên tục, lúc thì hào hứng, lúc thì nhẹ nhàng.
- Quan trọng nhất là phải thật kiên nhẫn.
Dần tìm ra phương pháp – Thích nghi và cải thiện
Dần dần, mình cũng rút ra được vài chiêu. Ví dụ như:
Trò chơi là cứu cánh. Mình lồng ghép các trò chơi đơn giản vào bài học, kiểu như “tìm đồ vật màu đỏ”, “đoán con vật qua tiếng kêu”. Tụi nhỏ thích mê, học mà như chơi vậy.
Bài hát, hình ảnh màu mè cũng quan trọng. Mình hay cho các bé nghe nhạc tiếng Anh vui nhộn, rồi cho xem các video hoạt hình ngắn có phụ đề. Hình ảnh trực quan giúp các bé nhớ từ vựng tốt hơn nhiều.
Mình cũng nhận ra là phải năng lượng dồi dào. Dạy trẻ con mà mình uể oải là chúng nó cũng xìu theo ngay. Nên trước mỗi buổi dạy, mình hay tự “sạc pin” cho bản thân, uống cốc nước, hít thở sâu.
Một điều nữa là mình học cách nói chuyện với phụ huynh. Sau mỗi buổi, mình hay nhắn tin ngắn gọn cho bố mẹ biết hôm nay con học gì, có tiến bộ gì, cần hỗ trợ thêm gì ở nhà. Cái này giúp phụ huynh yên tâm mà mình cũng nắm được tình hình của bé tốt hơn.

Thành quả và những điều nhận được
Đến giờ, tuy chưa phải là “cao thủ” gì, nhưng mình cũng tự tin hơn nhiều rồi. Mình có một lượng học sinh ổn định, và quan trọng là mình thấy công việc này thực sự có ý nghĩa. Nhìn tụi nhỏ từ chỗ bập bẹ không nói được câu nào, đến lúc có thể tự tin hát một bài hát tiếng Anh, hay trả lời câu hỏi của mình, thực sự vui lắm.
Nói chung, dạy tiếng Anh online cho trẻ con không phải chỉ cần biết tiếng Anh là được. Nó là cả một quá trình học hỏi, điều chỉnh liên tục, từ kỹ năng sư phạm, kỹ năng công nghệ, đến cả sự thấu hiểu tâm lý trẻ nhỏ. Nhưng mà, nhìn tụi nhỏ tiến bộ từng ngày, vui lắm mọi người ạ. Nếu bạn nào có đam mê và một chút kiên nhẫn, cứ mạnh dạn thử sức xem sao. Biết đâu lại tìm thấy niềm vui như mình thì sao!
Leave a Comment