OK! Để tui kể cho mấy ông nghe cái hành trình vật vã của tui để học tiếng Anh giao tiếp với người nước ngoài nha. Nói thiệt, lúc đầu nghĩ cũng đơn giản, ai dè “toang” lên “toang” xuống.

Bắt đầu từ con số 0 tròn trĩnh!
Tui nhớ như in cái ngày tui quyết định phải học tiếng Anh cho ra hồn. Lúc đó, tiếng Anh của tui chắc cỡ mấy em lớp 3, bập bõm vài câu chào hỏi. Đi làm thì thấy tụi đồng nghiệp nói chuyện với khách Tây mà tui chỉ biết đứng ngơ ngác như “gà mắc tóc”. Quyết tâm, quyết tâm phải thay đổi!
- Bước 1: Tìm “thầy”! Cái này quan trọng nè. Tui lân la hỏi mấy đứa bạn, đứa nào giỏi tiếng Anh thì tui bám riết. Rồi lên mạng search “khóa học tiếng Anh giao tiếp”, “trung tâm tiếng Anh uy tín”… Đọc review mệt nghỉ, cuối cùng chọn được một trung tâm có vẻ ổn áp.
- Bước 2: Test trình độ! Tới trung tâm làm bài test đầu vào, trời ơi, thấy mà muốn xỉu. Mấy cái ngữ pháp cơ bản mà tui cũng quên sạch. Kết quả là tui bị xếp vào lớp “mầm non” của giao tiếp. Haizzz.
Những buổi học “đổ mồ hôi sôi nước mắt”!
Mấy buổi đầu đi học, tui thấy mình như thằng ngố. Mấy bạn trong lớp ai cũng nói năng lưu loát, còn tui thì ú ớ mãi không ra câu. Tui bắt đầu thấy nản, nhưng nghĩ tới cảnh bị đồng nghiệp “bơ đẹp” là tui lại có động lực.
- Chuyện ngữ pháp! Ngữ pháp thì đúng là ác mộng. Học thì nhớ, mà làm bài tập thì sai tùm lum. Tui quyết định mua thêm sách ngữ pháp về cày, rồi tranh thủ hỏi thầy cô những chỗ không hiểu.
- Luyện phát âm! Phát âm của tui thì khỏi nói, sai bét nhè. Thầy cô bắt tui phải tập phát âm từng âm một, rồi ghép vào từ, vào câu. Tối về tui mở YouTube xem mấy clip hướng dẫn phát âm của người bản xứ, rồi bắt chước theo.
- Tập nói! Cái này mới khó nè. Tui rủ mấy bạn trong lớp lập nhóm, rồi hẹn nhau ra quán cà phê luyện nói. Lúc đầu ai cũng ngại, nhưng dần dần cũng quen. Tụi tui tập nói về đủ thứ chủ đề, từ thời tiết, ăn uống, phim ảnh cho tới công việc.
Và những “chiến lợi phẩm”!

Sau mấy tháng trời “cày cuốc”, trình độ tiếng Anh của tui cũng được cải thiện đáng kể. Tui tự tin hơn khi nói chuyện với người nước ngoài, không còn sợ sai nữa.
- Đọc sách, xem phim! Tui bắt đầu đọc sách tiếng Anh, xem phim không cần phụ đề. Lúc đầu thì hơi khó khăn, nhưng dần dần tui cũng quen. Vừa học được từ mới, vừa luyện được kỹ năng nghe nói.
- Kết bạn với người nước ngoài! Tui tham gia mấy câu lạc bộ tiếng Anh, rồi kết bạn với mấy bạn Tây. Tụi tui thường xuyên chat chit, video call để luyện nói.
- Tự tin giao tiếp! Giờ thì tui có thể tự tin nói chuyện với khách hàng nước ngoài, không còn phải nhờ đồng nghiệp giúp đỡ nữa. Thậm chí, tui còn được sếp khen là tiến bộ vượt bậc.
Bài học rút ra!
Học tiếng Anh giao tiếp không phải là chuyện một sớm một chiều. Nó đòi hỏi sự kiên trì, nỗ lực và cả một chút “mặt dày” nữa. Đừng sợ sai, cứ nói đi, sai thì sửa. Quan trọng là phải có đam mê và quyết tâm. Chúc mấy ông thành công!
Leave a Comment