首页 » Nên học giao tiếp tiếng anh cho người đi làm ở đâu (Gợi ý trung tâm uy tín nhất)

Nên học giao tiếp tiếng anh cho người đi làm ở đâu (Gợi ý trung tâm uy tín nhất)

51Talk banner

Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của mình về chuyện học tiếng Anh giao tiếp cho người đi làm. Nói thật là hồi đầu tôi cũng loay hoay lắm, sách vở một đống mà mở miệng ra thì cứ ú ớ.

Hồi mới ra trường, tiếng Anh của tôi chủ yếu là ngữ pháp để thi cử, chứ giao tiếp thì gần như bằng không. Đến khi đi làm, đụng chuyện cần trao đổi với đối tác nước ngoài, hay đọc tài liệu chuyên ngành, thì mới thấy thấm. Có những lúc email qua lại còn tạm ổn, chứ đến lúc phải họp online hay gọi điện thoại là tim tôi đập thình thịch, mồ hôi mẹ mồ hôi con túa ra, chỉ sợ nói người ta không hiểu, hoặc mình không hiểu người ta nói gì.

Ban đầu, tôi cũng như nhiều người, hùng hục lao vào học ngữ pháp, từ vựng. Mua cả đống sách, tải cả tá app. Ngày nào cũng cặm cụi ghi ghi chép chép. Nhưng rồi tôi nhận ra, vấn đề cốt lõi là KHÔNG DÁM NÓIKHÔNG CÓ MÔI TRƯỜNG. Kiến thức ngữ pháp có vững đến mấy mà không bật ra thành lời thì cũng chịu.

Quá trình tôi thực hành cụ thể

Sau vài lần “muối mặt” vì không thể diễn đạt ý mình, tôi quyết tâm phải thay đổi. Tôi bắt đầu như sau:

Bước 1: Tìm lại động lực và xác định mục tiêu rõ ràng. Tôi không đặt mục tiêu quá cao xa kiểu “nói như người bản xứ” trong 3 tháng. Mục tiêu của tôi đơn giản là: có thể trình bày ý tưởng công việc cơ bản, hiểu được yêu cầu của sếp/khách hàng, và trao đổi email rành mạch. Tôi tự nhủ, mình học để phục vụ công việc, để kiếm cơm, thế là có động lực ngay.

Bước 2: Bắt đầu từ những thứ đơn giản nhất. Tôi không cố nhồi nhét những cấu trúc câu phức tạp. Thay vào đó, tôi tập trung vào các mẫu câu giao tiếp thông dụng trong môi trường công sở: chào hỏi, giới thiệu bản thân, hỏi thông tin, đề xuất ý kiến, cảm ơn, xin lỗi. Tôi tìm mấy cái video dạy giao tiếp cơ bản trên mạng, nghe và lặp lại theo họ.

Bước 3: Tạo môi trường “tắm” tiếng Anh. Vì không có điều kiện đi học trung tâm xịn hay có bạn bè người nước ngoài, tôi tự tạo môi trường cho mình.

  • Nghe nhạc tiếng Anh: chọn những bài hát có lời rõ ràng, giai điệu dễ nghe. Vừa nghe vừa lẩm nhẩm hát theo.
  • Xem phim/show truyền hình có phụ đề tiếng Anh: ban đầu xem phụ đề Việt, sau quen thì chuyển sang phụ đề Anh. Chú ý cách họ dùng từ, ngữ điệu.
  • Thay đổi ngôn ngữ điện thoại, máy tính sang tiếng Anh: ép mình phải làm quen với các thuật ngữ hàng ngày.

Bước 4: Thực hành, thực hành và thực hành. Đây là bước quan trọng nhất.

  • Nói một mình: Nghe hơi kỳ cục nhưng cực kỳ hiệu quả. Tôi đứng trước gương, tự đặt câu hỏi và tự trả lời về công việc, về một ngày của mình. Ban đầu lắp bắp, sai tùm lum, nhưng dần dần trôi chảy hơn.
  • Tìm bạn học cùng: Tôi rủ rê một chị đồng nghiệp cũng đang muốn cải thiện tiếng Anh. Hai chị em tranh thủ giờ nghỉ trưa, cuối tuần gọi điện nói chuyện phiếm bằng tiếng Anh. Sai thì cùng nhau sửa, không ngại.
  • Chủ động tìm cơ hội sử dụng: Có email nào cần viết cho đối tác nước ngoài, tôi xung phong viết (dù ban đầu phải nhờ sếp duyệt kỹ). Có cuộc họp nào có người nước ngoài, tôi cố gắng nghe thật kỹ và nếu có cơ hội, mạnh dạn phát biểu dù chỉ một câu ngắn.

Bước 5: Đừng sợ sai! Cái này tôi phải nhắc đi nhắc lại với bản thân. Hồi đầu, cứ sợ nói sai ngữ pháp, sai phát âm người ta cười. Nhưng rồi tôi nhận ra, người nước ngoài họ cũng không quá khắt khe đâu, miễn là mình diễn đạt được ý chính. Sai thì sửa, không có gì phải xấu hổ cả. Cứ nói đi, rồi sẽ tốt dần lên.

Kỷ niệm nhớ đời thúc đẩy tôi

Tôi nhớ có lần công ty có dự án quan trọng với khách hàng Mỹ. Sếp giao cho tôi chuẩn bị một phần nhỏ trong bài thuyết trình. Lúc đó tiếng Anh của tôi vẫn còn bập bẹ lắm. Mấy đêm liền thức trắng, vừa dịch tài liệu, vừa tập nói một mình trước gương, cố gắng nhớ từng câu từng chữ. Tôi còn ghi âm lại giọng mình để nghe xem có ổn không, nghe xong chỉ muốn đập máy vì thấy nó tệ quá.

Đến ngày thuyết trình, dù chỉ là một phần rất nhỏ, tôi run cầm cập, nói câu được câu chăng, mặt nóng bừng. May mà có chị trưởng phòng ngồi cạnh, thỉnh thoảng ‘nhắc bài’ mấy từ khóa, với lại khách hàng họ cũng kiên nhẫn lắng nghe. Buổi đó kết thúc, tôi thấy xấu hổ kinh khủng. Không phải vì khách hàng chê, mà vì tự thấy mình quá kém cỏi. Chính cái cảm giác đó đã thôi thúc tôi phải nghiêm túc hơn nữa.

Sau lần đó, tôi lao vào luyện tập như điên. Tôi không còn ngại ngùng khi phải nói chuyện với đồng nghiệp bằng tiếng Anh nữa, thậm chí còn chủ động bắt chuyện với mấy anh chị trong công ty có tiếng Anh tốt để học hỏi. Tôi tham gia mấy cái câu lạc bộ tiếng Anh online miễn phí, dù chỉ ngồi nghe người ta nói cũng được.

Giờ thì sao? Tôi không dám nói mình giỏi như người bản xứ, nhưng đủ tự tin để trao đổi công việc hàng ngày, tham gia các cuộc họp có yếu tố nước ngoài, viết email chuyên nghiệp và thậm chí là “chém gió” vài câu xã giao với đối tác. Quan trọng là mình đã vượt qua được nỗi sợ và dám bắt đầu. Hy vọng những chia sẻ này của tôi có ích cho ai đó đang trên con đường chinh phục tiếng Anh giao tiếp cho công việc nhé. Cứ kiên trì là được thôi!

xiao

Xin chào mọi người, mình là Xiao, đã có 10 năm kinh nghiệm trong lĩnh vực giảng dạy tiếng Anh cho trẻ em. Mình rất yêu thích việc khám phá những kiến thức mới và chia sẻ các tài nguyên học tập hữu ích, đặc biệt là các khóa học tiếng Anh. Mình hy vọng có thể cùng nhiều người học hỏi và tiến bộ mỗi ngày!

More Reading

Post navigation

Leave a Comment

Để lại một bình luận

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *