Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ chút kinh nghiệm xương máu của mình về chuyện học tiếng Anh giao tiếp, nhất là cho anh em mình dân đi làm bận túi bụi. Nói thật là hồi đó tôi cũng vật vã lắm, giờ thì cũng gọi là tạm ổn, đủ để chém gió với sếp Tây hay đi công tác nước ngoài không bị khớp.

Hành trình từ con số âm đến giao tiếp cơ bản
Ban đầu, tôi cũng như nhiều người, nghĩ tiếng Anh là cái gì đó cao siêu lắm. Hồi đi học thì cũng chỉ học đối phó, ngữ pháp thì thuộc làu làu mà mở miệng ra nói thì cứng đờ. Đến lúc đi làm, đụng chuyện cần dùng tiếng Anh mới thấy thấm. Sếp giao cho cái email cho đối tác nước ngoài mà ngồi gõ cả buổi, tra từ điển sưng cả mắt.
Thế là tôi quyết tâm phải thay đổi. Bước đầu tiên của tôi là xác định rõ mục tiêu: mình cần giao tiếp được trong công việc, không cần phải văn hoa như người bản xứ, chỉ cần người ta hiểu mình và mình hiểu người ta là được.
Những thử nghiệm và sai lầm ban đầu
Tôi cũng thử đủ thứ cách mà người ta hay mách:
- Đăng ký trung tâm: Tôi cũng đi học vài khóa. Nói chung là có kiến thức nền tảng hơn, nhưng mà lớp đông, ít có cơ hội thực hành nói. Với lại học phí cũng không phải rẻ. Tôi thấy cách này hợp với ai có nhiều thời gian và muốn học bài bản từ đầu.
- Tự học qua sách vở, app: Tôi cũng tải một mớ app về cày từ vựng, rồi mua mấy cuốn sách giao tiếp về đọc. Cách này thì tiết kiệm, chủ động thời gian nhưng mà dễ nản lắm, nhất là khi không có ai để nói cùng. Học từ vựng xong mà không dùng là quên ngay.
Sau một thời gian loay hoay, tôi nhận ra là mình cứ tập trung quá nhiều vào ngữ pháp mà quên mất cái cốt lõi là NGHE và NÓI.
Tìm ra con đường của riêng mình
Thế rồi tôi thay đổi chiến thuật. Tôi bắt đầu tập trung vào việc “tắm” mình trong tiếng Anh.

Thứ nhất, luyện nghe:
- Tôi bắt đầu bằng việc xem phim, show truyền hình thực tế của Mỹ, Anh. Ban đầu thì bật phụ đề tiếng Việt, sau đó chuyển sang phụ đề tiếng Anh, rồi cuối cùng là bỏ luôn phụ đề. Nghe không hiểu hết cũng kệ, cứ nghe cho quen tai, quen ngữ điệu.
- Nghe podcast lúc đi xe buýt, lúc nấu cơm. Cứ chủ đề nào mình thích là mình nghe thôi, từ tin tức, kinh doanh đến chuyện phiếm.
Thứ hai, luyện nói (cái này quan trọng cực kỳ):
- Tự nói chuyện một mình: Nghe thì hơi kỳ cục nhưng mà hiệu quả lắm. Tôi hay đứng trước gương, tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời về bất cứ chủ đề gì. Ví dụ, hôm nay làm gì, cuối tuần đi đâu. Cứ nói thôi, sai kệ nó, dần dần sẽ quen.
- Nhại lại theo phim: Xem một đoạn phim, thấy câu nào hay hay, tôi dừng lại rồi cố gắng nói theo đúng ngữ điệu của diễn viên.
- Tìm bạn luyện nói: Cái này hơi khó với người đi làm bận rộn. Nhưng tôi cũng cố gắng tìm mấy nhóm online, hoặc thỉnh thoảng bắt chuyện với mấy bạn Tây ba lô ở quán cà phê. Ban đầu thì run lắm, nói năng lộn xộn, nhưng mà người ta cũng nhiệt tình sửa cho mình. Quan trọng là dám mở miệng.
Thứ ba, áp dụng vào công việc:
- Tôi bắt đầu xung phong viết email tiếng Anh, dù ban đầu còn nhờ đồng nghiệp kiểm tra lại.
- Trong các cuộc họp có người nước ngoài, tôi cố gắng lắng nghe và mạnh dạn phát biểu ý kiến, dù chỉ là những câu đơn giản.
- Tôi cũng hay đọc các tài liệu chuyên ngành bằng tiếng Anh để vừa tăng kiến thức, vừa học từ vựng.
Kết quả và lời khuyên
Cứ kiên trì như vậy, sau khoảng 6 tháng đến 1 năm, tôi thấy khả năng giao tiếp của mình cải thiện rõ rệt. Tôi không còn sợ nói tiếng Anh nữa. Dĩ nhiên là vẫn còn sai sót, nhưng tôi tự tin hơn nhiều.
Theo kinh nghiệm của tôi, để học giao tiếp tiếng Anh cho người đi làm hiệu quả, thì sự kiên trì và tạo môi trường là quan trọng nhất. Đừng sợ sai, cứ nói đi, sai rồi sửa. Hãy biến tiếng Anh thành một phần trong cuộc sống hàng ngày của bạn, từ việc giải trí đến công việc.

À, còn một điều nữa, đừng cố nhồi nhét quá nhiều thứ cùng một lúc. Mỗi ngày học một chút, luyện tập một chút, mưa dầm thấm lâu. Quan trọng là bạn tìm được phương pháp phù hợp với bản thân và duy trì được nó. Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment