Chào mọi người, hôm nay tôi muốn chia sẻ một chút về cái hành trình mà tôi đã tự mày mò để học giao tiếp tiếng Anh. Nói thật là ban đầu cũng vật vã lắm, chẳng biết bắt đầu từ đâu cho đúng.
Giai đoạn mò mẫm ban đầu
Lúc mới quyết tâm học giao tiếp, tôi cũng như bao người, lao đầu vào học ngữ pháp. Tôi mua mấy cuốn sách ngữ pháp dày cộp, cày ngày cày đêm. Nghĩ bụng, ngữ pháp chắc thì nói mới chuẩn. Nhưng mà, ôi thôi, học xong một đống thì hiện tại đơn, quá khứ hoàn thành gì đó, đến lúc muốn nói một câu đơn giản cũng ấp a ấp úng. Chữ thì biết đó, mà mồm không bật ra được.
Rồi tôi chuyển sang học từ vựng. Mỗi ngày đặt mục tiêu học 20-30 từ mới. Chép chép, đọc đọc. Được vài hôm thì từ cũ quên, từ mới chưa kịp nhớ. Cảm giác như mình đang cố nhét cả một cuốn từ điển vào đầu mà nó cứ trôi tuột đi đâu mất.
Thú thật là có những lúc nản kinh khủng. Nhìn người ta nói tiếng Anh vèo vèo mà mình thì cứ như gà mắc tóc. Tôi cũng thử tải mấy cái app học tiếng Anh về điện thoại. Lúc đầu cũng hào hứng lắm, bấm bấm chọn chọn. Nhưng rồi cũng thấy nó không thực tế lắm, học trên app khác xa với việc nói chuyện trực tiếp.
Tìm ra hướng đi và thực hành
Sau một thời gian loay hoay, tôi nhận ra một điều quan trọng: muốn giao tiếp được thì phải thực hành nói. Nghe thì đơn giản nhưng mà để bắt đầu thì cũng gian nan. Tôi bắt đầu bằng việc tự nói chuyện một mình. Nghe hơi kỳ cục, nhưng tôi đứng trước gương, tự đặt câu hỏi rồi tự trả lời bằng tiếng Anh. Mấy câu đơn giản thôi, kiểu “What’s your name?”, “How are you?”. Lúc đầu ngượng nghịu lắm, giọng thì cứng đơ.
Tiếp theo, tôi bắt đầu nghe nhiều hơn. Tôi tìm mấy kênh YouTube dạy tiếng Anh giao tiếp cho người mới bắt đầu. Họ nói chậm, dùng từ đơn giản. Tôi nghe đi nghe lại, cố gắng bắt chước ngữ điệu của họ. Rồi tôi chuyển sang xem phim hoạt hình tiếng Anh, có phụ đề. Xem phim giúp tôi làm quen với cách người bản xứ nói chuyện trong các tình huống đời thường.
Một bước nữa là tôi tìm người để luyện nói cùng. May mắn là tôi có một người bạn cũng đang muốn cải thiện tiếng Anh. Thế là hai đứa hẹn nhau mỗi tuần vài buổi, chỉ để nói chuyện bằng tiếng Anh. Ban đầu thì toàn nói sai, ngữ pháp lộn xộn. Nhưng mà cứ kệ, nói đã. Sai thì sửa, không hiểu thì hỏi. Cái quan trọng là mình dám nói ra.
- Bước 1: Chấp nhận là mình sẽ nói sai, không sợ bị cười chê.
- Bước 2: Bắt đầu từ những câu đơn giản nhất, những chủ đề quen thuộc.
- Bước 3: Nghe thật nhiều để làm quen với âm điệu, cách phát âm. Tôi hay nghe podcast lúc rảnh.
- Bước 4: Tập nói theo, nhại lại những gì mình nghe được.
- Bước 5: Tìm môi trường để thực hành, dù là nói chuyện với bạn bè, tham gia câu lạc bộ, hay thậm chí là nói chuyện với người nước ngoài qua mạng.
Tôi cũng thử một cách khá vui là hát theo các bài hát tiếng Anh. Lúc đầu thì chỉ nghêu ngao theo giai điệu, sau đó cố gắng hát rõ lời. Cách này giúp tôi luyện phát âm và nhớ từ vựng một cách tự nhiên hơn.
Kết quả và duy trì
Cứ kiên trì như vậy, từng chút một, tôi thấy khả năng giao tiếp của mình cải thiện rõ rệt. Dĩ nhiên là chưa thể nói hay như người bản xứ, nhưng ít nhất tôi đã tự tin hơn khi nói chuyện, có thể diễn đạt được ý của mình. Cái cảm giác mà mình có thể giao tiếp, hiểu và được người khác hiểu bằng một ngôn ngữ mới nó sướng lắm mọi người ạ.
Đến giờ, tôi vẫn duy trì việc luyện tập hàng ngày. Không cần phải quá nhiều thời gian, có thể chỉ là 15-30 phút nghe podcast, xem một đoạn video ngắn, hoặc tự nói về một chủ đề nào đó. Quan trọng là tạo thói quen và không bỏ cuộc. Cái lộ trình của tôi nó cũng chẳng có gì cao siêu, chỉ là những bước thực hành rất cơ bản thôi. Nhưng tôi tin là nếu mình thực sự quyết tâm và kiên trì, thì ai cũng có thể cải thiện được khả năng giao tiếp tiếng Anh của mình.
Nói chung, cái gọi là “lộ trình” của tôi nó đơn giản là: ĐỪNG SỢ SAI, CỨ NÓI ĐI, NGHE NHIỀU VÀO, TÌM CƠ HỘI MÀ THỰC HÀNH. Chẳng có phép màu nào đâu, chỉ có mồ hôi và sự kiên trì thôi. Chúc mọi người thành công nhé!
Leave a Comment