Hôm nay tui quyết định tìm chỗ học tiếng Anh ở Hà Nội vì sắp tới công ty yêu cầu giao tiếp với đối tác nước ngoài. Lúc đầu tưởng dễ ẹc, ai ngờ…
Điện thoại cầm tay search Google
Mở mắt ra là tui bấm thẳng vào điện thoại gõ “trung tâm tiếng Anh Hà Nội”. Trời ơi hiện ra cả đống kết quả chóng mặt. Cứ tưởng đọc review sẽ rõ, ai dè toàn thấy bài đăng hoa hòe hoa sói, chữ “chất lượng cao” với “giáo viên bản ngữ” viết đầy nhưng đọc xong vẫn mù tịt thực hư ra sao.
Chạy vòng quanh phố
Thứ bảy tui xách xe máy lên đường, đánh liều ghé ba chỗ trong quận Cầu Giấy:
- Chỗ đầu tiên: Mặt tiền đẹp như resort nhưng hỏi học phí xong muốn xỉu. Trọn gói 12 tháng đắt hơn lương tui hai tháng!
- Chỗ thứ hai: Nhân viên nhiệt tình mời test trình độ. Ngồi làm bài 30 phút xong bảo “anh phải học lại từ lớp vỡ lòng”. Tui đang làm ở công ty đa quốc gia mà bị xếp trình độ A0? Cười chảy nước mắt!
- Chỗ thứ ba: Hứa hẹn gia sư 1 kèm 1 nhưng vào mới biết họ ghép 4 người chung nhóm. Gía như cắt cổ mà chỗ ngồi chen chúc như nêm.
Đi một ngày đời về nhà chỉ thấy chân đau lưng mỏi, trong đầu rối như tơ vò. Chưa kể mấy trung tâm cứ ép đóng tiền ngay, bảo “chỉ còn một suất cuối”. Sợ vcl!
Cái kết bất ngờ
Sắp bỏ cuộc thì sếp mách nhỏ: “Sao mày không thử hỏi đồng nghiệp Tây?”. Tối đó tui nhắn tin hỏi thăm anh John người Canada. Ẻm chỉ ngay mấy chỗ dân Tây hay lui tới, toàn chỗ nhỏ xíu không quảng cáo ồn ào. Thử đăng ký học thử một khóa, hóa ra dạy rất sát thực tế công việc, giờ luyện giao tiếp thoải mái không sợ bị “vẽ” tiền.
Rút cuộc đi tìm giữa rừng thông tin mà không hỏi người trong nghề, khác gì đâm đầu vào bụi rậm. Từ giờ cứ điều tra kỹ từ người thật việc thật cho lành!
Leave a Comment